Chương 1: Đêm mưa.

Editor: HThanh.            

"Bắc Thuần, sáng mai chúng ta học môn gì vậy?"

Nguyên Việt ngồi trước bàn học, chiếc bút kẹp dưới mũi khiến giọng cậu nghe hơi giống tiếng vịt con. 

Cậu đang lật một cuốn sách dày cộp, rất hứng thú với lý thuyết về dịch chuyển xuyên không gian qua lỗ sâu siêu dài liên hành tinh trong đó, nhưng tiếc là không hiểu lắm nên đành gấp sách lại. 

Bìa sách nổi bật với mấy chữ lớn: [Vượt Qua Tinh Hệ Tessara.]

"Huấn luyện thực chiến 1 chọi 1."

Một giọng nói lạnh lùng, kiệm lời từ bên cạnh truyền đến. 

Trả lời xong, người đó đi vào phòng tắm và đóng cửa lại. 

Phòng ký túc xá cách âm rất tốt, cửa vừa đóng là Nguyên Việt hoàn toàn không nghe thấy động tĩnh bên trong nữa.

Cậu cũng không để tâm, mũi vừa thả lỏng, chiếc bút liền vững vàng rơi vào tay cậu. 

Mấy ngày nay ở đây, cậu đã quen với sự lạnh nhạt của người bạn cùng phòng đẹp trai này rồi, anh ta đối xử với ai cũng vậy.

Nguyên Việt vốn là một người làm công chăm chỉ, bỗng một ngày tỉnh dậy, cậu đột nhiên đến một tinh hệ xa lạ này, hay đúng hơn là một thế giới xa lạ, trở thành một ‘Nguyên Việt’ khác cùng tên, cùng họ và cùng ngoại hình với mình.

Ở đây công nghệ phát triển vượt bậc, không gian sống của con người lên tới hàng chục hành tinh, phân tán trong tinh hệ rộng lớn mang tên Tessara này. 

Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là con người ở đây ngoài hai giới tính sinh học nam nữ, còn có ba giới tính Alpha, Beta và Omega. 

Ba giới tính này sẽ phân hóa trong giai đoạn phát triển, cùng nhau tạo thành sáu giới tính. 

Khi Nguyên Việt vừa tỉnh dậy và tiếp nhận những thông tin này từ cơ thể, cậu cảm thấy thế giới quan của mình như nổ tung.

Alpha cao lớn mạnh mẽ, sức chiến đấu bùng nổ, là những nhà lãnh đạo bẩm sinh, chiếm giữ các vị trí cấp cao của Liên minh tinh hệ này; Omega xinh đẹp ôn hòa, cấu tạo sinh lý phù hợp để sinh sản, dù ở đâu cũng là đối tượng được bảo vệ; còn Beta là những người lao động hèn mọn, chiếm phần lớn dân số của tinh hệ này nhưng địa vị xã hội rất thấp, và Nguyên Việt là một Beta bình thường.

Ngoài ra, Alpha và Omega đều có tuyến ở gáy, sau khi phân hóa sẽ tiết ra pheromone để thu hút đối phương. 

Pheromone cực kỳ quan trọng đối với Alpha và Omega, và sự kết hợp giữa Alpha và Omega được công nhận là sự kết hợp tốt nhất. 

Nhưng Beta không có tuyến, không ngửi thấy pheromone, không những địa vị xã hội thấp mà còn phải xếp hàng sau trong việc tìm kiếm bạn đời. 

Có trời mới biết Nguyên Việt đã tức giận đến mức nào khi biết được những thông tin này, chỉ thiếu điều hét lên một tiếng ‘không có nhân quyền!’ rồi dẫn dắt các Beta nổi dậy.

Nhưng có một điểm cậu khác với Nguyên Việt gốc, đó là cậu phát hiện mình dường như có một kỹ năng rất "hack" trong cái thế giới ABO này: cậu có thể mô phỏng pheromone, cả pheromone Alpha lẫn Omega đều được, thậm chí có thể kiểm soát mùi pheromone. 

Vì vậy, về lý thuyết, trong thế giới mà pheromone ở một mức độ nhất định có thể thay thế thẻ căn cước và ảnh hưởng đến tình trạng sinh lý của con người, cậu đã có được một "bàn tay vàng" cực lớn. 

Tuy nhiên, cậu vẫn chưa thực hành bao giờ. 

Một tiếng "cạch" rất nhỏ, bạn cùng phòng của cậu - Thời Bắc Thuần, đã tắm xong bước ra từ phòng tắm. 

Anh ta mặc rất kín đáo, áo ba lỗ trắng, quần đùi đen, đang dùng khăn lau tóc.

Nguyên Việt hiện là sinh viên năm nhất của Học viện Quân sự Barten, học viện quân sự số một của Liên minh. 

Học viện Quân sự Barten trước đây chỉ tuyển sinh Alpha, bởi vì đây là căn cứ hàng đầu để cung cấp nhân tài cho tiền tuyến, chiến trường đương nhiên là nơi tuyệt vời để Alpha phát huy tối đa thể chất vượt trội của mình. 

Hơn nữa, bản thân Alpha trong gen đã mang sẵn bản tính hiếu chiến, vì vậy việc học viện quân sự đào tạo binh lính Alpha là hợp lý. 

Ngoài ra, trong mười năm gần đây, quái vật ngoài không gian từ bên ngoài tinh hệ Tessara liên tục quấy nhiễu các hành tinh biên giới của Liên minh, ý đồ xâm lược lộ rõ. 

Vì vậy, trong những năm gần đây, việc ra chiến trường lập công là cơ hội tốt nhất để giành được vinh dự, thực hiện bước nhảy vọt về đẳng cấp. 

Do đó Học viện Quân sự Barten tọa lạc tại thủ đô, có thực lực đứng đầu Liên minh rất được ưa chuộng, phần lớn con cháu Alpha của các gia đình quý tộc hoặc giàu có cũng sẽ chọn vào Học viện Quân sự Barten để học. 

Dần dần, Học viện Quân sự Barten đã trở thành một nơi "đặc quyền cho giới quý tộc".

Nhưng năm năm trước, do sự phản đối của đông đảo người dân thường, Học viện Quân sự Barten bắt đầu tuyển sinh những sinh viên Alpha và Beta thường dân có thành tích xuất sắc. 

Nguyên chủ và bạn cùng phòng Beta của cậu, Thời Bắc Thuần đều được tuyển vào Học viện Quân sự Barten theo cách này. 

Thực tế, cuộc sống của Nguyên Việt ở đây không hề dễ dàng. 

Khác với Thời Bắc Thuần được tuyển vào vì thể chất và khả năng chiến đấu gần như ngang bằng với Alpha bình thường, nguyên chủ được đặc cách tuyển vào vì kiến thức lý thuyết đặc biệt xuất sắc. 

Thể chất và khả năng thực chiến của cậu rất kém, thêm vào đó lại là một Beta mồ côi, ở Học viện Quân sự không ít lần bị bắt nạt, vì vậy nguyên chủ có tính cách đặc biệt cô độc, trầm lặng. 

"Anh tắm xong rồi à? Vậy tôi cũng vào tắm đây, hôm nay khá nóng, ra nhiều mồ hôi." 

Thấy Thời Bắc Thuần ra ngoài, Nguyên Việt bắt đầu tìm quần áo thay chuẩn bị vào tắm. 

Đúng như dự đoán, anh ta không để ý đến cậu, Nguyên Việt cũng không bận tâm, cầm quần áo và khăn tắm đi vào phòng tắm. 

Tuy nhiên, khi cậu cởi sạch quần áo và ngân nga một bài hát dưới vòi hoa sen chuẩn bị tắm một cách thoải mái, thì bị một dòng nước lạnh xối thẳng vào người, cảm giác thấu xương, sảng khoái đến mức bay bổng. 

Không ngờ lại hết nước nóng. 

Không thể nào, bây giờ là buổi chiều chứ không phải buổi tối, hơn nữa Học viện Quân sự Barten giàu có như vậy sao có thể không cung cấp nổi nước nóng? 

Còn nữa, Thời Bắc Thuần vừa tắm xong, không có nước nóng sao anh ta không nói cho mình một tiếng, cứ để mình bị xối lạnh như vậy? 

Nguyên Việt hơi tức giận, đưa tay hất mái tóc đang dính vào mặt lên đỉnh đầu, mở cửa phòng tắm thò đầu ra. 

"Thời Bắc Thuần, hết nước nóng sao anh không nói gì? Vừa nãy lạnh chết tôi rồi."

Anh ta đang ngồi trước bàn học cầm bút hình như đang làm bài tập, nghe thấy vậy liền quay người lại, nhìn thấy bạn cùng phòng của mình mở khe cửa phòng tắm, chỉ để lộ mỗi cái đầu. 

Tóc ướt sũng, nước nhỏ xuống theo mặt và cổ, đã nhỏ ra ngoài phòng tắm. 

Chứng sạch sẽ của anh ta có chút phát tác, giọng nói lạnh lùng mang theo sự khó chịu rõ ràng và đầy châm chọc.

"Tại sao không có nước nóng trong lòng cậu không rõ sao? Lúc cậu gây sự chú ý trong lớp lý thuyết sửa chữa cơ giáp của Giáo sư Will sáng nay thì không nghĩ đến mình sẽ phải đối mặt với điều gì à?"

"Tắm nước lạnh có gì mà không tắm được, làm màu." 

Thời Bắc Thuần cảm thấy người bạn cùng phòng nhút nhát, rụt rè này gần đây càng ngày càng rắc rối.

Nguyên Việt nghe vậy sửng sốt, gây sự chú ý trong lớp bảo trì cơ giáp sáng nay?

Cậu không hề, cậu chỉ trả lời bình thường câu hỏi của Giáo sư Will, đâu có gây sự chú ý gì? 

Ồ không đúng, giữa chừng cậu còn lên bảng giải một bài toán tính toán rất phức tạp, khi xuống dưới cậu thấy sắc mặt của vài Alpha không được tốt lắm, nhưng lúc đó cậu cũng không để tâm. 

Chỉ vì chuyện này thôi sao?

"Chỉ vì tôi lên giải một bài toán mà họ đã nghĩ tôi gây sự chú ý, nên họ ngắt nước nóng của ký túc xá chúng ta sao? Bài đó vốn dĩ không khó, tự giải không ra thì trách ai?" 

Nguyên Việt tức điên lên, bắt đầu một tràng châm chọc. 

Mấy người này có tâm địa nhỏ nhen gì vậy chứ? 

Có lẽ Nguyên Việt trước đây lúc nào cũng thận trọng sợ bị nhắm đến, nhưng cậu không thể chịu đựng được những chuyện ấm ức như thế này. 

Đặc biệt là sau khi biết mình có kỹ năng mô phỏng pheromone. 

Nếu bị dồn vào đường cùng, cậu sẽ mô phỏng pheromone Omega để những Alpha đó phát tình mất kiểm soát trước mặt mọi người, xem họ có mất mặt không!

Còn nữa, tắm nước lạnh nên không tắm được, không tắm được thì là không tắm được, cậu đơn giản là không muốn tắm nước lạnh. 

Nghe cậu nói những lời ngông cuồng hoàn toàn khác với sự thận trọng trước đây, Thời Bắc Thuần chỉ cười lạnh một tiếng, vừa nghĩ thầm ‘người này gần đây có phải uống nhầm thuốc không?’ vừa nói.

"Cậu có thời gian ở đây than vãn chi bằng đi dọn dẹp cái sân vận động bỏ hoang kia đi, khỏi phải lo môn thực chiến không đạt sau này ảnh hưởng đến điểm tốt nghiệp." 

Nói xong Thời Bắc Thuần quay người lại không thèm để ý đến Nguyên Việt nữa. 

Bị anh ta nhắc nhở, Nguyên Việt mới nhớ ra trước khi cậu xuyên không đến đây, tức là trong buổi học thực chiến tuần trước, nguyên chủ lại bị đám Alpha kia bắt nạt. 

Vì ra tay quá nặng làm bị thương hai Beta nên họ bị giáo quan phạt đi dọn dẹp sân vận động bỏ hoang, nhưng mấy tên Alpha đó lại lén lút tìm nguyên chủ và ép cậu làm công việc này, đồng thời cảnh cáo rằng nếu không làm thì họ sẽ dùng quan hệ gia đình để giáo quan cho cậu trượt môn này. 

Mấy tên Alpha đó quả thật gia cảnh không tầm thường, không thể chọc vào được.

"Tôi biết rồi!" 

Nguyên Việt cố ý dùng chút sức mạnh đóng sầm cửa phòng tắm lại để bày tỏ sự bất mãn của mình. 

Cái tên Thời Bắc Thuần này, mặc dù cậu mới đến vài ngày đã nhận thức được tính cách lạnh lùng của anh ta, nhưng vẫn chưa quen với những lúc anh ta nói bóng nói gió như vậy. 

Nguyên Việt thay quần áo rồi đi đến cái sân vận động bỏ hoang đó. 

Mặc dù không muốn chịu đựng ấm ức, nhưng cậu thực sự sợ môn thực chiến sẽ bị đám Alpha có quyền thế này làm cho trượt. 

Mặc dù cậu đến đây chưa học môn thực chiến nào, nhưng từ nhỏ đến lớn cậu chưa bao giờ trượt môn nào, cuộc đời cậu không cho phép trượt. 

Còn chuyện báo thù, để sau này nói, cứ để họ chờ đi! 

Đến sân vận động bỏ hoang nằm ở phía tây nam của Học viện Quân sự Barten, Nguyên Việt không khỏi cạn lời, sân vận động này có kích thước tiêu chuẩn, khoảng một vạn mét vuông. 

Đường chạy bẩn thỉu và đầy vết nứt, mặt đất phủ đầy lá cây, nhìn là biết đã bỏ hoang rất lâu rồi.

Nhưng tinh hệ này công nghệ rất phát triển, về cơ bản không còn nghề dọn dẹp nữa, tất cả đều do robot quét dọn thay thế. 

Vì vậy, giáo quan bắt họ đến đây dọn dẹp chủ yếu là để trừng phạt, và đám Alpha kia đẩy công việc này cho Nguyên Việt cũng chủ yếu là muốn bắt nạt cậu. 

Thôi, đã đến rồi thì cậu không than vãn gì nữa, cứ coi như là tập thể dục ở đây, tiếp xúc gần gũi với thiên nhiên, và tiện thể suy nghĩ một vấn đề nghiêm túc. 

Cậu muốn quay về. 

Cậu vẫn muốn trở về hành tinh nơi mình từng sống, nhưng đây là một tinh hệ mà cậu chưa từng nghe nói đến, không biết cách quê hương cậu bao nhiêu năm ánh sáng. 

Lý do cậu vừa nãy trong ký túc xá lại đọc cuốn "Vượt Qua Tinh Hệ Tessara" là vì trong đó có nhắc đến dịch chuyển qua lỗ sâu liên sao, một loại dịch chuyển siêu xa mà công nghệ ở đây hiện tại vẫn chưa thực hiện được. 

Cậu cảm thấy đây là một cơ hội để mình rời khỏi tinh hệ Tessara, trở về quê hương. 

Vì điều đó, cậu đã suy nghĩ một kế hoạch tác chiến đơn giản, đó là cậu nhất định phải tìm cách vào được Phòng thí nghiệm Liên minh tại Học viện Quân sự Barten, nơi đây là nơi ra đời của nhiều công nghệ tiên tiến trong liên minh thiên hà này.

Nguyên Việt đoán rằng ở đó có thể có hy vọng để đưa mình về nhà.

Và bước đầu tiên để tiếp cận Phòng thí nghiệm Liên minh là phải có thành tích đủ xuất sắc, chỉ sinh viên xuất sắc mới có thể được chọn, đây cũng là một lý do khác khiến cậu thà một mình đi quét sân vận động. 

Cậu không thể mạo hiểm để đám Alpha kia làm trò với điểm môn thực chiến của mình. 

Nguyên Việt vừa quét sân vận động, vừa suy nghĩ và hoàn thiện kế hoạch trở về quê hương trong đầu. 

Khi cậu quét sân vận động gần xong, chuẩn bị quay về thì trời đã tối sầm và đột nhiên đổ mưa lớn ào ạt. 

Chỉ trong mười mấy giây, cả sân vận động đã trở thành một hòn đảo mịt mù sương khói. 

Nguyên Việt không còn cách nào, mưa lớn như vậy không thể về được, cậu chỉ có thể đến phòng dụng cụ gần sân vận động nhất để tạm trú mưa. 

Phòng dụng cụ cũng bị bỏ hoang, khi Nguyên Việt mở cửa, cậu bị sặc bởi lớp bụi dày đặc bay lên bên trong, đưa tay sờ công tắc đèn trên tường, nhưng nhấn xuống lại không có phản ứng. 

Cậu lúc này mới nhận ra nơi này chắc là đã bị cắt điện từ lâu rồi. 

Thật hết chịu nổi, những gì cậu phải chịu đựng hôm nay, ngày mai cậu nhất định phải đòi lại. 

Nguyên Việt ở trong phòng dụng cụ bỏ hoang hơn mười phút, nhưng bên ngoài mưa vẫn không có dấu hiệu ngớt, và còn bắt đầu có sấm sét. 

Cậu buồn chán co ro trong một góc lướt thông tin trên thiết bị liên lạc. 

Lúc này, đột nhiên có tiếng động lạ ở cửa, sau đó Nguyên Việt nhìn thấy một bóng người cao lớn phá cửa phòng dụng cụ xông vào, và ngay lập tức phát hiện ra cậu đang co ro ở một bên.

Đó là một người đàn ông rất cao lớn, chiều cao gần đến một mét chín, nhìn là biết ngay là một Alpha, hơn nữa còn là loại có thực lực siêu mạnh. 

Toàn thân quần áo của người nọ đều ướt sũng, đang nhỏ nước xuống, Nguyên Việt hình như còn ngửi thấy mùi máu tanh. 

Vì phòng dụng cụ không có đèn, trời bên ngoài cũng đã tối đen hoàn toàn, nên cậu không nhìn rõ mặt đối phương, chỉ có thể nhờ ánh sáng trắng xẹt qua bầu trời do sét đánh mà nhìn rõ đường quai hàm sắc bén và đôi môi mỏng của người đó.

Nhưng chưa kịp để Nguyên Việt hỏi người này tại sao lại đến đây, thì Alpha đó đột nhiên nhảy lên, trực tiếp vồ lấy cậu ngã xuống, đầu đập vào nền đất đầy bụi dày đặc khiến cậu cảm thấy mình gần như ngất đi. 

Đau quá, sức của người này quá lớn. 

Mất ba bốn giây cậu mới tỉnh táo lại, nhưng ngay sau đó một bàn tay lớn như gọng kìm kẹp lấy cổ khiến cậu gần như không thở được. 

Lúc này Nguyên Việt mới nhận ra tiếng thở dốc của Alpha này không bình thường, trạng thái của người nọ cũng không bình thường. 

Làn da tiếp xúc với cậu nóng bỏng, cả người hình như đang sốt cao. 

Các triệu chứng của đối phương rất giống với tình trạng rối loạn pheromone mà Nguyên Việt mới tìm hiểu gần đây. 

Cậu nhìn đôi mắt sâu thẳm của Alpha đó ở khoảng cách gần, màu xanh đậm, đẹp như chứa đựng cả ngân hà. 

Nhưng nếu nhìn kỹ, đồng tử không hoàn toàn tập trung, người kia hiện tại ý thức không rõ ràng. 

Trong chớp mắt, Nguyên Việt chợt nảy ra một ý nghĩ, mùi trà ô long đào trắng tươi mát bắt đầu lan tỏa từ cơ thể cậu ra khắp không gian, cuối cùng trước khi bị Alpha cao lớn này siết chết, cậu đã dùng pheromone Omega mô phỏng để trấn an đối phương. 

Nhìn cái thân hình đồ sộ đổ xuống người mình bất tỉnh nhân sự, Nguyên Việt cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Đây là chuyện quái quỷ gì vậy chứ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play