Hai chữ ấy buột miệng thốt ra, Lý Túc liền xoay người ngồi bật dậy, thở hổn hển.
Trước mắt tối tăm mịt mùng, bên tai vẫn văng vẳng tiếng khóc, khiến Lý Túc nhất thời chẳng phân rõ mộng hay thực.
Đúng lúc ấy, hắn nghe thấy bên cạnh vang lên tiếng khóc non nớt: “Nương, Trân Châu sợ…”
Lý Túc bỗng nhớ tới lần trước, ban ngày Diêu Trân Châu vì bảo vệ hắn mà bị thương ngất đi, cũng phải sốt mê man hai ngày mới tỉnh.
Khi ấy, Diêu Trân Châu trong giấc mộng cũng mê sảng, miệng chỉ gọi “nương”.
Lý Túc từ nhỏ chưa từng nhận được chút tình thương của mẫu thân, chẳng thể hiểu vì sao Diêu Trân Châu lại mong mỏi được gặp lại mẹ đến vậy, song hắn biết, lúc này đây, nàng hẳn đang sợ hãi tột cùng.
Một tiểu cô nương còn trẻ, vốn nên an ổn mà trải qua kiếp người, nào ngờ lại theo hắn mấy phen lâm nguy, thậm chí suýt mất mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT