Lần này ra ngoài, Diêu Trân Châu có nhớ mang theo muối cùng ngũ vị hương, chỉ tiếc lại quên mang đường.
Suy cho cùng, nàng chỉ chuẩn bị để phòng bất trắc, chứ đâu thật sự nghĩ mình sẽ lưu lạc nơi hoang dã, buộc phải sinh tồn mấy ngày trời.
Thế nhưng, không có đường cũng chẳng phải không nấu được móng giò hầm.
Nhân lúc Lý Túc tắm gội, nàng đem hết măng mùa xuân thái sẵn, ngâm trong nước, rồi bắt đầu đốt lửa thui sạch lông heo.
Lông heo rừng vừa dài vừa cứng, nếu dùng tay không mà sờ sẽ dễ bị đâm rách da tay, Diêu Trân Châu cẩn thận trước tiên dùng lửa thui qua một lượt, đợi cho lớp gai nhọn ngoài cùng cháy rụi hết, mới lấy dao găm cạo sạch lớp da cháy xém.
Nàng xử lý những thứ này vô cùng nhanh gọn, động tác không hề lạ lẫm. Khi ba cái đùi heo đã được nàng cạo sạch sẽ, thì Lý Túc cũng vừa khoác mái tóc dài ướt đẫm quay lại.
Diêu Trân Châu sợ trong động có mùi, bèn làm tất thảy ở bên ngoài, dưới tán rừng bạch dương. Lý Túc vừa về liền thấy nàng ngồi dưới bóng cây, trên tay nâng cái đùi heo, tỉ mỉ gảy từng sợi lông còn sót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play