Lý Túc nói muốn làm cho nàng một chiếc giường, Diêu Trân Châu tự nhiên lấy làm kinh ngạc.
Nàng suýt chút nữa đã buột miệng hỏi: “Điện hạ, ngài biết làm sao?”
Nhưng nàng nào phải kẻ ngốc, sao có thể nói ra lời ấy khiến Thái tôn điện hạ mất vui.
Diêu Trân Châu nở nụ cười, giọng dịu dàng:
“Điện hạ, ngài chớ để vết thương lại rách ra, đến khi ấy e khó mà lành được.”
Lý Túc giữ nguyên vẻ nghiêm nghị trên mặt.
Chỉ khẽ phất tay về phía nàng, xoay người đi khiêng thêm khúc gỗ còn lại trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT