Nhưng bây giờ, Trương Nhạn Thanh đã không còn là con bé ngu ngốc chỉ biết cãi nhau ầm ĩ với Lương Oánh Oánh nữa.
Muốn đánh rắn phải đánh trúng bảy tấc, mà Trương Hoàn chính là “bảy tấc” của Lương Oánh Oánh.
Trương Nhạn Thanh khẽ xoa đầu Trương Hạc Linh, ngước mắt lên, không nhìn Lương Oánh Oánh mà lạnh lùng lia thẳng ánh mắt về phía Trương Hoàn.
Trương Hoàn lập tức hiểu ngay ánh mắt ấy.
Ông nhìn thấy đứa con gái nhỏ ban nãy còn hớn hở vui sướng, giờ mặt đã xụ xuống, cả người mềm oặt, tựa hẳn vào vai con gái lớn. Còn Trương Nhạn Thanh, tay dịu dàng vuốt tóc em, không nói một lời, chỉ lặng lẽ nhìn ông.
Ban đầu, ông chỉ cảm thấy câu nói của Lương Oánh Oánh quá cụt hứng, nhưng bị con gái lớn lạnh lùng liếc một cái, trong ánh nhìn ấy như có cả châm biếm lẫn khinh bỉ, làm lòng ông thấy… vô cùng khó chịu.
Những bực bội lặt vặt tích tụ suốt cả ngày hôm nay với Lương Oánh Oánh, bỗng chốc dồn lại một chỗ, ào lên như nước lũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play