Từ thành phố K bay sang thành phố B mất hơn hai tiếng đồng hồ, Trương Hạc Linh chơi game suốt chặng đường.
Trương Nhạn Thanh thì cứ nhìn chằm chằm hai người ngồi phía trước, lắng nghe họ trò chuyện.
Cô phát hiện Nhạc Tùng là người rất giỏi lắng nghe và cũng rất khéo khi giao tiếp với bậc trưởng bối. Ban đầu, ba cô vẫn còn giữ khoảng cách, thái độ kiểu “người nhà họ Trương đối với người nhà họ Nhạc”.
Nhưng dần dần, nhờ Nhạc Tùng kiên nhẫn lắng nghe, thành khẩn hỏi han, chân thành khen ngợi... Trương Hoàn bắt đầu điều chỉnh thái độ thành “người lớn đối với người trẻ”, lập tức thân thiện thêm mấy phần.
“Tôi với chị họ cậu mấy năm nay hợp tác rất vui vẻ.” Trương Hoàn nói, “Cô ấy thật giỏi, sóng sau xô sóng trước, chúng tôi thế hệ trước sắp bị đè chết trên bờ rồi. Tương lai là của các cậu hết thôi.”
“Con từng nghe chị họ nhắc đến bác.” Nhạc Tùng chậm rãi đáp, “Chị bảo Hưng Nam làm việc vững vàng chắc chắn, bà cụ nhà bác giữ tay lái, vững như núi Thái, không thể xem thường trong tỉnh mình. Cho nên gừng vẫn già mới cay, bọn con trẻ tuổi, còn phải học hỏi nhiều từ thế hệ trước.”
Trương Hoàn khen anh một câu từ đáy lòng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play