“...Sao có thể được, này, anh đừng có nói mấy lời kỳ cục dọa người như thế chứ.” Hứa Thuật quay đầu nhìn hai bên, “Nói mấy lời đó ở chỗ kiểu này, chẳng khác gì xui xẻo cả.”
Kỷ Xuyên nhướng mày: “Lá gan nhỏ thế?”
“Cũng là do cái môi trường này thôi.” Hứa Thuật nói, “Đừng nói nhảm nữa, mau nghĩ cách ra ngoài đi.”
Thật ra môi trường nơi này không đến mức đáng sợ, chỉ là không hiểu sao, sau khi nghe câu nói kia của Kỷ Xuyên, trong lòng cậu lại dâng lên một cảm giác rất kỳ lạ.
Thậm chí còn có chút... tin rằng điều hắn nói là thật.
Ví dụ như âm thanh vang lên khi cậu dùng bút máy viết những câu không thể thực hiện. Nếu cậu thật sự là tác giả, thì bất kể người khác nói gì, chỉ cần cây bút nằm trong tay cậu, cậu muốn viết sao cũng được, làm gì có chuyện gì mà không thể thực hiện?
Thế nhưng đến lượt cậu, lại có quá nhiều giới hạn. Suốt thời gian qua, cây bút máy kia gần như chẳng thể hiện được bao nhiêu năng lực, như thể có ai đó luôn điều khiển tất cả từ phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play