“Tiểu Đinh, em đang làm gì vậy?”
Vương Nhuận cau mày dừng lại, giật lấy xác con sóc từ tay đứa nhỏ, nói: “Sao em có thể chơi cái này chứ? Mau về nhà để mẹ em rửa sạch tay cho!”
Đồ chơi bị người khác giật mất, đứa nhỏ rõ ràng không vui chút nào.
Nó ngẩng đầu, một đôi mắt đen nhánh trừng trừng nhìn Vương Nhuận.
Trong ánh mắt lạnh lẽo ấy toát ra hận ý rõ ràng đến không thể che giấu.
Hứa Thuật chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày cậu nhìn thấy thứ cảm xúc ấy trong mắt một đứa bé chỉ chừng ba bốn tuổi.
Cậu khẽ sững người, ngay sau đó lại chứng kiến một cảnh càng khiến người ta rợn tóc gáy—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT