Từ ngày Cẩm Cùng trở về nhà, nàng rất ít khi ra ngoài, ngay cả hôm đi xem hát cũng không tham dự. Lý lão phu nhân biết nàng cần thời gian để điều chỉnh tâm tình, nên không ép buộc, để mặc nàng muốn làm gì thì làm.
Năm ấy, tuy Cẩm Hoà đã gả đi, nhưng khi phân chia gia sản, nàng cũng giống các huynh muội khác, đều có phần của mình, cha nương chưa từng bạc đãi nàng.
Chỉ là nàng không nhận y quán. Ban đầu, Lý lão phu nhân định cho nàng hưởng một phần lợi tức từ y quán, nhưng nàng nhất mực từ chối. Cuối cùng, bà đành bù thêm vào của hồi môn năm đó cho nàng một khoản.
Giờ Cẩm Hoà đã trở về, Lý lão phu nhân bàn với các con gái, rằng dù sau này nàng tái giá hay không, tiền lãi y quán vẫn phải dành cho nàng một phần. Cẩm Tuệ cùng mọi người đều đồng ý. Nhưng khi nói với Cẩm Hoà, nàng vẫn khéo léo từ chối.
Lý lão phu nhân vốn định khuyên thêm, nhưng Cẩm Hoà hiểu rõ nỗi lo trong lòng mẫu thân, liền nói:
“Nương, mấy ngày nay con đã nghĩ kỹ. Của hồi môn con mang về cũng không ít, đủ để mở một cửa hàng. Con không rành việc khác, từ nhỏ chỉ thích kim chỉ, vải vóc, nên định sang xem khu y quán gần nhà mình có cửa tiệm nào cho thuê không. Như vậy, sau này nếu có chuyện gì, đại ca vẫn có thể giúp con trông nom.”
Nghe vậy, Lý lão phu nhân vừa mừng vừa thương, dặn: “Việc này không cần vội, con cứ nghỉ ngơi cho tốt, sang năm rồi tính.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play