Hai ngày sau, Nhị công tử cùng Giản Như trở lại y quán, lúc này Đại ca Cẩm Phong cùng Đại tẩu Thanh Lan đã thu xếp xong hành lý, ngồi xe ngựa khởi hành đến nhà cũ.
Căn nhà kia vốn là do Lý lão phu nhân làm chủ, chia cho Lý Cẩm Đồng. Ý bà là, sau này trăm tuổi, nếu chẳng may y quán không thể tiếp tục duy trì, đứa con út thể nhược nhiều bệnh này không thể như các huynh tỷ khác làm nghề y kiếm sống, thì ít nhất y còn có ngôi nhà này cùng mảnh ruộng kia, đủ để không lo chuyện cơm áo.
Còn về phần Cẩm Tuệ cùng các huynh muội khác, Lý lão phu nhân cũng có thêm chút tiền bồi thường, tuy không quý bằng ngôi nhà kia, nhưng huynh tỷ ai nấy đều thương đệ đệ, chẳng ai so đo tính toán, trái lại còn đem phần ruộng đất của mình phân cho tiểu đệ không ít.
Nhị công tử vốn không muốn chiếm lợi từ huynh tỷ, từ nhỏ đến lớn y đã phiền họ không ít. Nhưng nếu y không nhận thì mẫu thân cùng các huynh tỷ đều không yên tâm, từng người thay nhau khuyên nhủ, y đành miễn cưỡng chấp thuận.
Lúc đó y đã nghĩ, nếu sau này có thể sống khá hơn, chỉ cần huynh tỷ có chuyện cần, y nhất định sẽ dốc sức giúp đỡ, như cách họ từng đối đãi với mình.
Ngôi nhà này bình thường rất ít người ở, vào mùa thu đông hắn đôi khi tới trọ lại ít ngày. Mỗi năm đến mùa vụ cày bừa hay thu hoạch, đại tỷ cùng mọi người cũng sẽ qua đây thăm nom, ở lại vài hôm.
Căn nhà ấy nằm độc lập giữa ruộng đồng, xung quanh chỉ lác đác vài hộ dân trong thôn dưới chân núi, so với trấn trên thì dân cư thưa thớt hơn nhiều. Phóng mắt nhìn quanh chỉ toàn ruộng đồng nối tiếp, phía xa là từng dãy đồi núi nhấp nhô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT