Đêm ấy Giản Như uống quá nhiều, ngủ cũng không yên ổn, có lẽ là hắn đang nằm mơ thấy mình đang đánh nhau, lăn qua lộn lại, tay chân đạp loạn tung, còn đấm một quyền vào ngực Nhị công tử, sau đó lại đá một cú vào đùi y. Nhị công tử bèn duỗi tay vòng qua cổ Giản Như, kéo người kia nằm nghiêng dựa vào ngực mình, rồi hai tay một trên một dưới ôm chặt lấy hắn, để hắn vừa động cũng không nhúc nhích nổi.
Lúc này hắn mới yên ổn mà ngủ.
Chỉ là đến nửa đêm, Giản Như lại bắt đầu trở mình, lúc thì lẩm bẩm than nóng, lúc lại kêu khát nước. Nhị công tử liền bò dậy, cởi áo giúp hắn, lại đút thêm chút nước.
Giản Như yên tĩnh lại, nhưng Nhị công tử nằm xuống thì không sao ngủ được.
Màn giường tối om, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tầm nhìn của y.
Giản Như vẫn luôn nói trên người y có mùi hương dễ chịu, kỳ thật chính Giản Như cũng thơm. Lúc mới gả tới, trên người cậu là một mùi hương nhàn nhạt, ngây ngô như cỏ xanh buổi sớm sương mai. Sau đó dần dần bị mùi hương quanh đây hòa lẫn, trở nên giống như y, ngửi lâu rồi cũng không phân biệt rõ nữa.
Thế nhưng vào lúc đêm khuya vắng lặng, hoặc khi trên người ít vải, mùi hương ban đầu ấy lại lộ ra, chỉ là lúc này có thêm chút hơi thở nóng bỏng và hương vị nhục cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT