Hôm ấy, trời lại phủ một tầng mây xám u ám.
Sáng sớm tinh mơ, xe ngựa đã được chuẩn bị đâu vào đó, hành lý cũng đã buộc chặt, phu xe đứng tựa vào thùng xe, phì phèo điếu thuốc sợi, chờ giờ khởi hành.
Lý lão phu nhân tuy tính tình sảng khoái, nhưng cũng không tránh khỏi xót xa biệt ly khi tiểu nữ nhi sắp rời nhà.
Cẩm Hoà từ trước đến nay luôn biết nói điều hay, không kể điều dở, tính tình lại hiền hòa, rộng lượng. Trong nhà, cha mẹ chồng đều dựa vào đôi vai mềm mại mà vững vàng của nàng, là người làm mẫu thân, sao bà có thể không thương nhớ?
Nói là đầu xuân năm sau sẽ trở về, nhưng lời ấy dẫu nói ra, ai dám chắc sẽ về được? Lần trước cũng nói như vậy, nhưng bà bà sinh bệnh, không thể rời thành, khiến Lý lão phu nhân phiền muộn không thôi. Lần này nếu không phải vì đệ đệ thành thân, nàng e rằng cũng chẳng trụ lại nhà được mấy ngày.
Là mẫu thân, những gì có thể mang đi đều gói ghém cho nữ nhi mang theo. Các huynh đệ tỷ muội cùng tẩu tử, tiểu đệ phu lang cũng đều chuẩn bị quà cáp phong phú tiễn đưa. Hôm qua Lý viên ngoại cùng phu nhân cũng tới tiễn biệt, nhưng dù sao cũng chẳng thể bằng người thân quanh năm sớm tối gần gũi, bên nhau chăm lo.
Cẩm Hoà cố nén không khóc. Nàng nghĩ, nếu giờ phút này mình khóc mà đi, nương nàng nhớ lại, sẽ chỉ nhớ khuôn mặt khóc nức nở ấy. Vậy nên, nàng muốn mỉm cười, để mẫu thân yên lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play