Lúc Giản Như từ phòng khách đi ra, vừa hỏi nha hoàn đường đi nhà xí, đang định lần theo hướng đó thì lại lạc đường.
Phủ viên ngoại này rộng lớn hơn nhà họ Lý không biết bao nhiêu lần, đình đài lầu các tuy tinh xảo đẹp mắt, nhưng đường ngang ngõ dọc lại rối rắm, khó lòng nhớ được phương hướng.
Hắn đang định tìm người hỏi, lại nghe thấy ở hành lang chỗ ngoặt có người đang trò chuyện. Trong lòng Giản Như chợt vui, định bước tới hỏi thăm, nhưng khi nghe rõ giọng người đang nói bên kia là ai, liền khựng lại, ngẩn ra một thoáng, lưỡng lự rồi bỏ lỡ mất cơ hội bước ra.
“Ta nhớ rõ, ta sớm đã nói rõ với ngươi rồi, giữa ta và ngươi trước nay chưa từng có gì, sau này, cũng chỉ là thân thích bình thường mà thôi.”
Đó là giọng nhị công tử, nhưng lại không giống dáng vẻ thường ngày ôn hòa lễ độ, vẫn là giọng nói ấy, nhưng ngữ khí thì lạnh lẽo, hoàn toàn khác hẳn.
“Nhưng Lý Ứng Tùng hắn… hắn… Ngươi không biết hắn đối xử với ta ra sao, ta thật sự không sống nổi…” – Tôn Ngọc Sương nghẹn ngào.
“Ngươi sống tốt hay không thì có liên quan gì đến ta?” – Nhị công tử lạnh nhạt đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT