Sáng sớm hôm sau, trời vẫn còn chưa sáng, Giản Như đã dậy rửa mặt chải đầu.
Nhị công tử vốn ngủ không sâu giấc, nghe tiếng hắn xuống giường liền tỉnh, định dậy theo, lại bị Giản Như vội vã đè lại trong chăn, khẽ dỗ:
“Ngủ thêm chút nữa, chờ trong phòng ấm hẳn rồi hãy dậy, tránh nhiễm hàn khí.”
Giản Như không hay soi gương, thuở chưa thành thân cũng chỉ tùy tiện tết tóc thành bím, hoặc gom thành một dúm buộc lại là xong, tiện lợi gọn ghẽ. Nhưng thành thân rồi, liền phải có quy củ. Phu lang nhà người ta, dù ra cửa cũng phải búi tóc gọn gàng, trâm cài ngay ngắn. Vậy nên sáng sớm mỗi ngày, hắn đều soi gương vén tóc, không được lộ ra dù chỉ một lọn.
Hắn vốn tay nghề khéo, búi tóc chẳng khó, chỉ là cây trâm ngọc kia cắm lên thế nào cũng thấy không vừa chỗ. Hắn xoay đi xoay lại, đứng trước gương mãi vẫn không thấy ưng ý, liền chau mày.
Ngay lúc ấy, phía sau truyền đến thanh âm khàn nhẹ của nam tử vừa mới tỉnh ngủ:
“Để ta giúp ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT