Ôn Nghiên tan học liền chạy thẳng đến nhà kính trồng hoa, sau khi Cố Lẫm Xuyên đi công tác cậu còn nhờ chú Chu mang thêm mấy chậu trầu bà đặt ở góc ngược sáng trong đó.
Chủ tiệm nói trầu bà ưa ẩm, không cần phơi nắng, lớn rất nhanh, mùa đông ba đến năm ngày chỉ cần dùng nước ấm phun lá một lần là có thể giữ được xanh mướt bóng loáng.
Ôn Nghiên thấy dễ chăm quá nên dứt khoát mang về thêm mấy chậu nữa, trong nhà cũng bày kín. Mỗi ngày sau giờ học, cậu đều dành hai tiếng chăm chút cho chúng.
Sau đó khi gọi điện với Cố Lẫm Xuyên, Ôn Nghiên còn líu ríu kể không ít chi tiết.
Trước nay, đại tổng tài Cố chỉ đáp cậu bằng ba bài hát quen thuộc: “Ừ”, “Được”, “Nghe em.” Nhưng lần này anh lại thêm một câu khác: “Giống em.”
Ôn Nghiên vừa từ nhà kính bước ra, đang đi đường, thoáng ngẩn ra: “Giống em cái gì?”
“Dễ chăm.” Cố Lẫm Xuyên cười nhạt, thấp giọng lặp lại: “Giống em. Còn rất nhiều sức sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play