Ôn Nghiên lùi về sau một bước, hàng mi rũ xuống vương ướt át: “Các người vẫn còn sống, thế là tốt rồi.”
“Tôi đã chết rồi.” Giọng Ôn Nghiên nhàn nhạt cất lên.
“Con…” Ôn Sùng Sơn vẫn giữ nguyên tư thế như đang nắm lấy thứ gì, lòng bàn tay trống rỗng, ngón tay run rẩy, trong mắt là khoảng trống mịt mờ, không còn chút thần thái nào mà giống như một ông lão già nua mất hết sức lực quỳ rạp trên đất.
“Cố Lẫm Xuyên.” Ôn Nghiên nhanh chóng chớp mắt mấy cái, khẽ kéo tay Cố Lẫm Xuyên.
“Em muốn về nhà.”
Cậu phải về cùng anh.
Cố Lẫm Xuyên trong lòng tê rần, nắm chặt tay Ôn Nghiên, giọng ôn nhu đến cực điểm: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play