Cố Lẫm Xuyên chợt thở dài, thử đưa tay nắm lấy tay Ôn Nghiên, phát hiện cậu chỉ khẽ động ngón tay, nhưng không rút về, gương mặt nhỏ nhắn vẫn lạnh lùng quay đi.
Thế là anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, cúi người, đặt trán mình lên lòng bàn tay nóng hổi ấy, giọng trầm thấp khàn khàn: “Anh thật sự sai rồi.”
Tư thế này gần như là đang cúi mình nhận lỗi. Nhưng Cố Lẫm Xuyên hoàn toàn không ý thức được bản thân trông nhỏ bé thế nào.
Hoặc cũng có thể là anh biết, nhưng không để tâm.
Ôn Nghiên ngây người trước hành động ấy, đôi mắt đỏ hoe trợn tròn, đầu ngón tay cũng bất giác run nhẹ.
Lòng bàn tay cậu chạm vào sống mũi cao thẳng của Cố Lẫm Xuyên, cũng khẽ chạm vào lông mi anh, trong đầu bỗng hiện lên ánh mắt dịu dàng khiến người ta chìm đắm ấy – ánh mắt mà đối phương từng dùng để nhìn cậu.
Ôn Nghiên khẽ thở dài, tay không động đậy, khẽ gọi: “Cố Lẫm Xuyên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT