Ban đầu anh thường xuyên tới thăm, dường như vẫn có thể thấy bóng dáng bà mặc sườn xám xanh nhạt đang chăm hoa.
Sau đó anh không dám đến nữa, rồi đến cả cánh cửa cũng không dám đẩy ra. Cuối cùng, không bao giờ bước chân vào.
Cho đến hôm đó, Ôn Nghiên đứng dưới ánh mặt trời, nói với anh một câu mà chưa từng có ai nói:
Cậu nói: Bà cũng sẽ muốn nhìn thấy hoa nở.
Khoảnh khắc ấy, nơi hoang vu khô cằn trong lòng Cố Lẫm Xuyên như được tưới mát, từ khe nứt vỡ mọc lên một chồi non yếu ớt.
Vậy nên, anh mới khao khát đến vậy được nắm lấy ánh mặt trời soi sáng chồi non đó, nắm lấy người trước mặt — Ôn Nghiên.
Hiện tại, căn nhà kính trồng hoa này gần như đã khác hoàn toàn, trong mắt Cố Lẫm Xuyên cũng không còn là bóng dáng hư ảo của những người già ngày trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT