Ôn Nghiên bị Cố Lẫm Xuyên bế ra khỏi phòng tắm, thân thể mềm nhũn, rõ ràng quần áo không dính nước, nhưng lại cho người ta cảm giác như cả người cậu vừa bị nước thấm ướt đến tận xương.
Cố Lẫm Xuyên để cậu ngồi trên đùi mình, vòng tay qua eo rồi ôm cậu đặt lên giường.
Trong lòng anh, cậu như mềm nhũn ra hoàn toàn, cả người chẳng còn chút sức, hoàn toàn dựa vào anh. Đôi mắt đào hoa mơ màng còn sót lại dấu vết chưa tan hết, đẹp đến mức khiến người ta không dám nhìn lâu.
“Nghỉ một chút rồi tắm lại nhé?” Cố Lẫm Xuyên nhẹ nhàng xếp cậu ngồi yên trên giường, đưa tay vén mấy sợi tóc đen mềm bên má bị ướt mồ hôi, thấp giọng hỏi.
Ôn Nghiên bị tay anh chạm vào liền như bị bỏng, theo phản xạ lùi ra sau một chút, không nói gì, chỉ xoay người chui vào chăn, đầu rút kín mít, hơi thở cũng nóng hầm hập.
Cố Lẫm Xuyên: “…”
Anh nhìn lại tay mình vài lần, ánh mắt lập tức trở nên rất khó diễn tả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play