Ôn Nghiên sững sờ:
“……Được chứ. Nhà của anh mà.”
Cố Lẫm Xuyên hài lòng "ừ" một tiếng, ánh mắt đảo qua bàn tay trống trơn của Ôn Nghiên, ánh mắt lóe lên: “Nhẫn của em đâu?”
"Em thu rồi. Ở nhà không có gì đâu, đeo làm gì cho vướng." Ôn Nghiên sờ ngón áp út, trên đó đến vết hằn cũng không còn.
Cố Lẫm Xuyên tỏ ra không hài lòng:
“Ở nhà thì không đeo được à? Đeo để hù người ta thôi à?”
Ôn Nghiên "à" một tiếng, nghiêm túc nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play