Lần trở về phòng này của Ôn Nghiên thật sự không thuận lợi, bởi vì Cố Lẫm Xuyên vừa đứng dậy khỏi bàn ăn thì có một cuộc gọi công việc gọi đến. Bên kia gọi đến tận ba lần, thoạt nhìn có vẻ rất gấp và quan trọng.
Anh cau mày nhấn nút tắt máy, vỗ nhẹ tay Ôn Nghiên như dặn dò điều gì đó rồi sau đó bảo chú Chu đẩy xe đi ra ngoài.
Ôn Nghiên biết anh đi nghe điện thoại, ngoan ngoãn chỉ vào ghế sofa, ý bảo mình sẽ ngồi đó chờ.
Ai ngờ bị Cố lão gia bắt được cơ hội, nhân lúc này liền gọi riêng Ôn Nghiên vào thư phòng.
Không có Cố Lẫm Xuyên bên cạnh chống đỡ nên Ôn Nghiên hơi câu nệ, nhưng cậu được giáo dục tốt, nên cũng không đến mức luống cuống tay chân.
Cậu đơn giản coi cố lão gia tử là gia gia ruột của mình, lập tức cảm thấy ông cụ trước mặt thân thiện dễ gần hơn rất nhiều.
Lão gia bảo cậu ngồi xuống, câu đầu tiên mở miệng lại là: “Thằng nhỏ Lẫm Xuyên này đúng là số khổ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play