Vì có thể ra ngoài nên trong lòng Ôn Nghiên thật sự rất phấn khích.
Nhưng do ngại Cố Lẫm Xuyên vẫn ở bên cạnh, nên cậu chỉ có thể giả vờ ngủ. Cuối cùng giả mãi cũng… ngủ thật.
Lúc ấy hẳn là đã khuya. Đèn lớn trong phòng đều được Cố Lẫm Xuyên tắt hết, chỉ để lại một chiếc đèn ngủ đầu giường, ánh sáng mờ mờ.
Cố Lẫm Xuyên đã ở trong bóng tối ấy, trông chừng Ôn Nghiên cả một đêm.
Thật ra anh hoàn toàn có thể sai người khác đến trông cậu. Nhưng trong xương cốt Cố Lẫm Xuyên vốn đã không thích người của mình ở chung phòng với người ngoài.
Huống hồ còn là cả đêm. Để người khác nhìn Ôn Nghiên ngủ?
Chuyện đó Cố Lẫm Xuyên sẽ không để xảy ra. Mà loại tính chiếm hữu này cũng đồng thời định trước việc anh sẽ phải tự mình bị vướng vào.
May mắn là, cả đêm Ôn Nghiên không sốt lại nên Cố Lẫm Xuyên cũng ngủ được một chút.
Sáng hôm sau khi Ôn Nghiên tỉnh dậy, Cố Lẫm Xuyên đã đến công ty từ sớm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT