“Đạo diễn Nguyên…”
Chàng trai cả người đều rúc vào lòng Nguyên Diệc Kỳ, tay nắm chặt lấy ống tay áo hắn như thể đang bám vào cọng rơm cứu mạng, giọng nói run rẩy, ngắt quãng chẳng rõ chữ nào:
“Em không cố ý… Em không nhìn thấy cô ta lao ra, sao tự nhiên lại…”
Cậu nghẹn lại, không dám nói tiếp, dáng vẻ hoảng sợ đến phát run thật đáng thương.
Trong tầng hầm tối đen đầy máu me như địa ngục, Nguyên Diệc Kỳ vẫn giữ phong thái tao nhã, chậm rãi vén tóc mái trên trán cậu ra, giọng nói trầm thấp dịu dàng:
“Cậu là diễn viên mà tôi coi trọng nhất, tất nhiên tôi tin cậu không cố ý, Tiểu Lạc.”
【 Má nó, đương nhiên là không cố ý rồi, là cái đồ bệnh thần kinh nhà anh giăng bẫy hại tôi mà a a a a a! 】
Lạc Thức Vi trong lòng chửi thề hàng trăm lần, nhưng nét mặt vẫn không để lộ chút nào, sợ diễn xuất không đủ nên còn cố tình cúi đầu, không để đối phương thấy được vẻ mặt cậu.
“Vậy… vậy sao cô ấy vẫn không nhúc nhích? Chẳng lẽ… đã ch.ết rồi?! Đạo diễn Nguyên, em… em gi.ết người rồi sao?!!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play