Ngày tháng ở Triệu gia thật là thoải mái quá đi chứ! Thoải mái đến nỗi Tô An không mấy muốn ly hôn nữa. Cái thằng Triệu Đại Hưng này phúc lợi tốt, mỗi tháng đều nộp tiền về nhà. Tiêu Kế Lương thì tay chân cần mẫn, hầu hạ cả nhà mình thoải mái dễ chịu.
Hơn nữa còn có căn nhà lớn như vậy để ở, muốn mắng ai đánh ai lúc nào cũng có thể động thủ. Nếu mà rời khỏi Triệu gia, tiền phải tự mình kiếm, việc cũng phải tự mình làm, cái thời tiết lạnh lẽo như vậy, đó đâu phải là một chuyện nhẹ nhàng gì đâu.
Ăn cơm xong, mẹ con Tiêu Kế Lương thu dọn chén đũa. Vương Tiểu Thúy mang ra một đĩa lớn những đồ vật mà Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh đã mang tới hôm đó. Mọi người vây quanh bếp lò trò chuyện vãn chuyện, đánh rắm (nói chuyện phiếm).
Bên ngoài tiếng pháo nổ cùng tiếng pháo hoa phụ trợ làm mặt ai cũng hỉ khí dương dương (vui vẻ rạng rỡ). Còn trong bếp, mẹ con Tiêu Kế Lương lại như chết nửa thanh (mệt mỏi gần chết).
Đến nửa đêm, sau khi cả nhà Tô An đã ngủ say, nhìn căn phòng khách một bãi hỗn độn, Tiêu Kế Lương cuối cùng cũng không trụ nổi, chân mềm nhũn, ngã vật xuống phòng khách. Triệu Đại Hưng vốn dĩ đã sắp hỏng mất rồi, giờ lại càng khóe miệng nổi mụn nước. Mẹ nó mà ngã xuống, thì việc nhà có khi đều đổ lên đầu hắn một mình.
Cho nên đêm 30 Tết này, Triệu Đại Hưng thức đêm hầu hạ Tiêu Kế Lương suốt một đêm. Tiêu Kế Lương cảm nhận được tấm lòng yêu mẹ chân thành của Triệu Đại Hưng, lại càng tuyệt vọng hơn cho tương lai bi thảm của hai mẹ con bà. Bà thật sự không muốn sống nữa, không phải như trước đây mà cầm lời này làm yêu (làm bộ làm tịch).
Sáng mùng Một Tết, Tô An biết Tiêu Kế Lương ngã bệnh, chỉ đành sai Triệu Đại Hưng làm trâu ngựa. "Cái gì đó, anh Đại Hưng, mẹ anh có phải chưa dạy anh không hả? Cái Tết này, mùng Một Tết đó! Anh là chủ nhà, không có một chút biểu hiện gì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT