Tô An nhìn vẻ mặt hưng phấn của mọi người, hiếm khi đặt quyển sách trên tay xuống. "Sao đi lâu thế? Không có chuyện gì chứ?"
Vương Tiểu Thúy cả người tràn đầy nhiệt huyết, giọng nói còn hơi nghẹn ngào, có thể thấy buổi chiều đã trải qua một trận chiến đấu kịch liệt. "Có chuyện gì được chứ? An An à, mẹ nói con nghe, đời này mẹ chưa bao giờ sảng khoái như vậy! Thật mẹ kiếp sảng khoái!"
"Mẹ nói con nghe này, Tô Kiến Quân bị khai trừ rồi! A ha ha ha ha ~ Cười chết mẹ! Ông trời có mắt! Bây giờ hắn đang thu dọn đồ đạc đó! Nghe nói bên kia bắt bọn họ đầu năm là phải dọn nhà ra!"
"Mẹ vốn còn sợ chúng ta qua đó la lối khóc lóc, anh em nhà họ sẽ cùng nhau đối phó chúng ta. Không ngờ chứ, con Lưu Tuệ Lan bê cái chén đứng bên cạnh xem náo nhiệt, xem một thân đều là kính nể, còn đổ đá xuống giếng nữa! Nhìn nó vậy mà còn hận vợ chồng Tô Kiến Quân hơn mẹ!"
Vương Tiểu Thúy vỗ vỗ chiếc chăn bông lớn trên ghế: "Bọn chúng ngủ chăn bông của mẹ, mẹ vác hai chiếc về. Tiếc là tiền sính lễ của con và lương của thằng Bình vẫn chưa đòi về được! Mẹ nó! Tiền sính lễ của con gái mẹ bị Kỷ Thanh Thanh tiêu, nhớ đến là mẹ tức!"
"Tô Kiến Quân đúng là một kẻ bất lực! Con nói sao lúc trước mẹ lại mắt bị mù mà coi trọng cái thứ đó của hắn chứ! Mẹ tát bốp vào mặt Kỷ Thanh Thanh mà hắn ta không dám ho he một tiếng! Mẹ đem những chuyện thiếu đạo đức mà vợ chồng chúng nó làm, tuyên truyền một phen thật tốt ở bên khu tập thể đó. Bây giờ hai vợ chồng chúng nó giống như chuột chạy qua phố vậy, ai cũng muốn đánh!"
"Mẹ còn nghe lời con, đi thăm Lâm Chiêu Đệ một chút! Nga hoắc hoắc hoắc hoắc hoắc hoắc ~ Con người mẹ không phúc hậu quá! Sao mẹ có thể vui vẻ như vậy chứ ~"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT