Nhan Như Ngọc tập yoga không được suôn sẻ, lòng dạ xao động—mà cũng phải nói thật, chẳng lần nào anh ta tập được thuận lợi cả.
Anh ta gọi điện cho Lý Bảo Kỳ: "Tối nay là đêm thứ sáu mà Cát Bằng vào trong đó rồi, qua sáu mới ổn định. Không hiểu sao lòng tôi cứ bất an, hay là tối nay tôi đi cùng cậu, hai người vẫn yên tâm hơn."
Lý Bảo Kỳ cười hì hì: "Nhan đại ca, mọi chuyện thuận lợi thế này, gương đã đến tay, đá nhân duyên cũng sắp thành, sao anh lại thấy bất an chứ?"
Nhan Như Ngọc im lặng, chắc hẳn là do chịu ảnh hưởng từ cha nuôi: cha anh ta thường nói, vận mệnh của con người có lúc lên lúc xuống, không ai mãi mãi đứng trên đỉnh cao, cũng chẳng ai luôn ở đáy vực, đỉnh cao là nguy hiểm nhất, tám hướng đều có gió, càng đắc ý thì càng phải cẩn thận.
Lý Bảo Kỳ lại nói: "Anh đến cũng được, hai người còn có thể chơi bài giải khuây. Nhưng giờ vẫn còn sớm, anh ngủ trước đi, khoảng một giờ đêm gặp nhau ở phòng tiệc nhé?"
Cũng phải, đi sớm cũng không có tác dụng, Nhan Như Ngọc ừ một tiếng, cúp máy, tiện tay đặt báo thức lúc một giờ sáng.
Đang cài đặt, Trần Tông ở ngoài gọi cửa, Nhan Như Ngọc càu nhàu ngồi dậy, ra mở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play