Lời của Ma Ba nghe có vẻ rợn người, nhưng Tiêu Giới Tử cảm thấy mô tả đó không sai.
Có lẽ người Ngõa nói chuyện hơi phóng đại, cô không nghĩ nơi đó là cấm địa gì ghê gớm, dù sao Khương Hồng Chúc đã từng ở đó, Trần Thiên Hải cũng từng đến, mà có thấy có chuyện gì đâu.
Tìm được rồi thì lòng cũng vững hơn.
“Vậy, phiền ông chỉ cho tôi một con đường được không?”
Ma Ba lại rít hai hơi từ ống điếu, sau đó rút một thanh củi trong hỏa đường ra, dập tắt phần đầu đang cháy, rồi dùng đầu còn cháy đen vẽ một tuyến đường ngoằn ngoèo trên mặt đất. Vẽ xong, ông chỉ vào đầu bên này: “Gà Đa, ở đây.”
Lại chỉ vào đầu bên kia: “Quỷ Lâm, ở đó. Nếu có chỗ nào không hiểu, đi hỏi Tây Cổ.”
Tiêu Giới Tử lập tức đứng dậy lại gần quan sát. Bản đồ đường đi trông như một con sâu dài uốn khúc, thoạt nhìn cũng không hiểu gì, cô vội lấy điện thoại chụp lại, định lát nữa đi hỏi Tây Cổ cho rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT