Bạch Kim Thời vốn tưởng mình lén chơi thang máy, Cố Thanh Nam sẽ không phát hiện. Nào ngờ đối phương lại xem được từ hệ thống theo dõi, còn nói cậu vẫn đáng yêu như thế.
Bạch Kim Thời đỏ mặt xấu hổ, nhưng vẫn tò mò tiếp tục theo dõi, “Thứ này là gì? Lại có thể chụp được ta? Có phải giống trong phim truyền hình không? Những phim kia cũng là dùng thứ này quay lại sao?”
“Không sai biệt lắm, chỉ là bọn họ dùng thiết bị chuyên nghiệp hơn nhiều.” Cố Thanh Nam cười, thuận miệng hỏi cậu buổi tối muốn ăn ở nhà hay ra ngoài.
“Ngày thường huynhơi ở nhà ăn đều tự mình nấu? Còn dọn dẹp thì sao? Căn nhà lớn như vậy, cũng không thấy huynh thuê người hầu.” Bạch Kim Thời ngạc nhiên hỏi.
“Giờ đều là công nghệ cao, toàn bộ phòng dùng máy móc quét dọn, nấu cơm cũng có người máy lo. Nhưng ta thì quen gọi cơm hộp hơn.” Cố Thanh Nam lấy di động ra, mở ứng dụng đặt món thường dùng, “Cửa hàng này nấu ngon lắm, ta gọi thêm mấy món, coi như chúc mừng một chút.”
“Cơm hộp?” Bạch Kim Thời nghĩ đến thời còn ở tiệm cơm nhỏ nhà mình, cũng có làm dịch vụ đưa cơm, nhưng khi đó không có di động, không tiện như bây giờ. Phải hẹn trước, phải ghi sổ riêng từng nhà, món nào ngày nào, ai thích ăn gì...
Cũng có nhà ngày nào cũng gọi đúng vài món như nhau, cũng có người hôm trước ăn xong mới dặn hôm sau muốn gì. Tóm lại phiền phức vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT