“Sao em không nói sớm cho ta biết? Vừa rồi người đông như vậy, nếu chẳng may bị đụng trúng thì làm sao?” Cố Thanh Nam vừa nói vừa duỗi tay che chở cậu một đường tới ven đường lên xe ngựa, ánh mắt vẫn không rời khỏi bụng Bạch Kim Thời. Cảm giác này thật sự rất khó tin.
Hắn không có cha mẹ, cũng không biết cha mẹ phải đối xử với hài tử thế nào, nhưng hắn biết một hài tử cần kiểu cha mẹ ra sao.
Hắn cúi người, áp tai lên bụng Bạch Kim Thời, thì thầm: “Ta sẽ thương con thật tốt.”
Hắn ngẩng đầu nhìn người trong lòng, “Trên đời này ta thương em nhất, sau đó mới đến tiểu bảo bảo của chúng ta.”
Mang thai chưa đầy một tháng, hắn đã bắt đầu lên kế hoạch cho hài tử. May mà phòng ở có thể tùy ý thiết lập, không cần tháo dỡ sửa chữa gì, cũng không phải động tay chuyển nhà, hắn trực tiếp mở bản đồ bố trí thêm một gian phòng nhỏ, bên trong bày đầy thú bông và đồ chơi lông mềm. Đám đồ chơi đó vốn là phần thưởng khi làm nhiệm vụ trước kia, hắn từng đưa cho Bạch Kim Thời, nhưng cậu không thích, nói để trên giường rất vướng, chiếm chỗ. Cố Thanh Nam lúc ấy chỉ tiếc nuối cất đi, giờ lấy ra đặt vào phòng trẻ con, còn cười hì hì nói: “Nếu có thể sinh ra một tiểu ca nhi xinh đẹp giống vợ nhỏ thì tốt rồi.”
Bạch Kim Thời vừa trở về đã thấy hắn ôm một con gấu bông, cứ thế cọ cọ lên mặt, “Thì ra trước kia huynh muốn đặt mấy thứ này lên giường là vì huynh thích à? Vậy mà còn nói là đưa ta.”
“Không không không, ta định đưa cho con.” Cố Thanh Nam kéo tay cậu vào phòng trẻ em, “Em nhìn xem ta bố trí thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play