Bạch Kim Thời an ủi chính mình, có lẽ không phải như cậu nghĩ, thứ đang chạm vào cậu rõ ràng là vật gì đó cứng, có thể là do hôm qua Cố Thanh Nam chưa cởi quần áo, trên đó có đeo đồ trang trí. Lần trước khi hai người cùng nhau đi dạo hội đèn lồng, Cố Thanh Nam có mua một chiếc ngọc ve treo trên đai lưng, có khi nào là cái đó?
Cậu đưa tay bắt lấy, định xác nhận một chút, sau đó liền xác nhận được rồi, không phải ngọc ve…
Cố Thanh Nam bị cậu chộp một cái thì tỉnh, nhưng vừa tỉnh dậy đã thấy sau cổ trắng nõn của Bạch Kim Thời, còn có vành tai đỏ bừng, hơi thở mang theo hoảng loạn, lại trùng khớp với cảnh trong mơ, khiến hắn nhất thời chưa kịp phản ứng, tưởng rằng mình còn đang nằm mơ, liền ôm lấy Bạch Kim Thời mà hôn xuống, một tay còn cầm lấy tay cậu đang nắm hắn, khàn giọng nói, “Động một chút.”
Giọng nói khàn khàn mang theo chút lười biếng, khiến đầu óc Bạch Kim Thời mềm nhũn, vậy mà lại quên cả phản kháng, mơ hồ bị hắn ôm hôn nửa ngày, tay cũng không rút lại.
Không biết qua bao lâu, bàn tay cứng đờ, lòng bàn tay đỏ bừng, Cố Thanh Nam mới dừng lại được.
Tới cuối cùng hắn mới tỉnh táo lại, đột nhiên ngồi bật dậy nhìn Bạch Kim Thời, sau đó tự tát mình một cái, “Không phải đang nằm mơ!”
Bạch Kim Thời vành mắt đỏ bừng nhìn hắn, một bên dùng sức lau tay, ghét bỏ mà vứt khăn tay xuống đất, “Ngươi mơ thấy ai? Lại coi ta thành ai? Ngươi không phải không được sao? Vậy trong mơ cùng người ta cũng làm được ghê gớm nhỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT