“Cay, kỳ thật chính là cảm giác đau. Nhưng là, càng cay càng cuốn.” Cố Thanh Nam nói xong liền phát hiện Đạo Hoa đang dùng ánh mắt ngươi đúng là biến thái mà nhìn hắn. Bản thân hắn cũng nhịn không được bật cười, loại lý luận đau mà nghiện này quả thật nghe có hơi kỳ lạ, nhưng nếu đổi lại thành càng cay càng cuốn, thì khác ngay.
Đạo Hoa vẫn là không thể lý giải nổi, cúi đầu nhìn ngón tay vừa đụng vào ớt cay, đến giờ còn âm ỉ nóng rát. Ngón tay còn nóng như vậy, đầu lưỡi nộn hơn, chẳng phải sẽ cay đến sưng lên? Trong lòng do dự vô cùng có nên theo vào ăn thử hay không, nhưng nghĩ đến Cố đại nhân nói sau này cửa hàng sẽ bán món liên quan đến ớt cay, vì tương lai sự nghiệp phát triển, y chỉ có thể theo vào.
Trên bàn đặt một cái nồi tròn, vây quanh nồi là các loại thức ăn chưa nấu: rau dưa xanh mướt, lát thịt thái mỏng, cá phiến mịn màng, viên tròn. Một bên khác lại bày từng chén nhỏ gia vị, đủ loại màu sắc hương thơm.
“Cái này ăn thế nào vậy?” Bạch Kim Thời chưa từng thấy qua kiểu ăn thế này, cảm thấy có chút kỳ quái. Nhưng cái mùi cay thơm kia lại khiến bụng cậu réo vang.
“Ngồi xuống trước đã, ta giúp các ngươi.” Cố Thanh Nam nói, đích thân xoay người đến bàn gia vị.
Lẩu có rất nhiều cách ăn, đặc biệt là phần gia vị chấm – có người thích làm đĩa, có người chỉ ăn nước tương đơn giản, có người lại mê tương vừng thơm ngậy. Cố Thanh Nam thì kiểu nào cũng thích, mỗi loại đều bỏ một chút: vừa cho tương vừng, vừa cho ớt bột, thêm dầu mè, tỏi giã, hành lá, rau hẹ hoa tương, chao, cùng một thìa háo du.
Tiếc là ở đây không gần biển, hắn từng dùng kỹ năng câu cá trong trò chơi câu được vài con hàu không đủ làm háo du. Rau hẹ hoa tương thì đang làm, còn chưa xong. Chao thì có thể đợi sau khi xưởng xay bột khai trương mới làm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT