“Không cần đỡ ta. Ngươi đi đi.” Bạch Kim Thời trở vào phòng, còn đóng cửa lại.
Cố Thanh Nam mơ hồ cảm thấy tên điên đêm nay tám phần là nhân vật then chốt trong cốt truyện, có ảnh hưởng trọng yếu đến diễn biến phía sau. Hắn lo lắng nhìn thoáng qua cửa phòng, dặn Cố Nhị Ngũ ở đây chờ, “Ngươi ở ngoài để ý. Nếu có gì không ổn, lập tức xông vào. Nếu cậu ấy thật sự muốn đi, ngươi nhớ cản lại, đừng để cậu ấy đi.”
“Hai người cãi nhau ạ?” Cố Nhị Ngũ trợn to mắt, giọng đầy lo lắng. Ánh mắt y mang theo biểu cảm như một tiểu hài tử nhìn cha mẹ cãi vã chuẩn bị ly hôn, trong mắt còn phảng phất chút mờ mịt, kiểu như không biết nếu cha mẹ chia tay thì mình theo ai.
Cố Thanh Nam đỡ trán thở dài, bất đắc dĩ nói: “Không có cãi nhau, ngươi cứ canh ở đây là được. Đợi ta về ngươi đi ngủ tiếp, tính cho ngươi tiền tăng ca.”
Tuy rằng Cố Nhị Ngũ là người mua về, nhưng mỗi tháng vẫn có tiêu vặt, nghe được có tiền tăng ca, lập tức mặt mày hớn hở, không tiếp tục hỏi nữa.
Hạch Đào dẫn đường, dẫn hắn đến phòng chứa củi. Vừa bước vào đã nghe thấy tiếng một người đàn ông r*n rỉ ư ử. Đợi Hạch Đào châm nến, Cố Thanh Nam mới nhìn rõ mặt mũi cái người bị trói thành cuộn, bịt miệng đặt trên đất.
Cái người này hoàn toàn không giống kẻ điên. Ăn mặc còn có thể nói là lịch sự nhã nhặn, so với đám dân trong huyện thành thì rõ ràng phong cách một trời một vực, kiểu tóc gọn gàng, dù giãy giụa một hồi vẫn không loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT