Tiêu Tùng Yến mang theo vết thương mà rời đi.
Dạ Lân Huyền tiến lại gần nàng, ánh mắt âm trầm quét qua, cuối cùng dừng lại nơi Tạ Cảnh Hành đang ôm đứa bé trong ngực, thần sắc hơi sững lại.
Đây là con của nàng sao?
Không chỉ gương mặt kia, mà ngay cả dáng vẻ khi cười cũng giống hệt nàng.
Hiện giờ nhìn tiểu oa oa trắng trẻo mũm mĩm đang ngoan ngoãn nép vào ngực Tạ Cảnh Hành, không khóc không nháo, trong lòng Dạ Lân Huyền bỗng dâng lên một cơn chua xót khó hiểu, cố tình cất giọng giễu cợt:
“Nhìn xấu tệ, giống hệt cha ruột của nó.”
Vừa dứt lời, Niệm Niệm lập tức oa một tiếng bật khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play