Vì chuyện tự mình lưu đày Tạ Cảnh Hành, trong triều ngày càng nhiều tiếng bất mãn nhằm vào Thái tử.
Tạ gia đời đời trấn thủ biên cương, Tạ Cảnh Hành cũng chẳng kém gì lão Tạ tướng quân năm xưa. Tài thao lược của hắn khi dẫn binh đánh giặc cực kỳ xuất sắc, khiến Tây Lăng quốc liên tục thua trận, không dám manh động xâm phạm biên giới nước nhà.
Đưa hắn lưu đày đến Mạc Châu chẳng khác gì triều đình tự hủy một đại tướng.
Mạc Châu địa hình hiểm trở, xa xôi hoang vu, đất đai khô cằn, từ lâu đã trở thành nơi tụ họp của trộm cướp, đạo tặc. Tuy quan phủ địa phương không ngừng cử binh tiêu phỉ, nhưng vì địa thế rắc rối và bọn đạo tặc xảo quyệt, chưa khi nào nhổ tận gốc được.
Thế mà ngoài dự liệu của tất cả mọi người chỉ trong vòng nửa tháng, Tạ Cảnh Hành đã dùng thế sấm sét càn quét tận sào huyệt của bọn sơn tặc.
Hắn đánh trận liều mạng, không màng sống chết. Mỗi lần giao chiến đều mang theo thương tích đầy mình trở về.
Tiếng gọi hắn hồi kinh ngày càng rầm rộ trong triều, tựa như một trận lũ lụt không thể ngăn cản. Nhưng tất cả những lời ấy đều bị Thái tử mạnh mẽ trấn áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT