Thẩm Ninh Âm lặng lẽ nằm trên giường, tựa như một món đồ sứ tinh xảo dễ vỡ.
Hàng mi dài như lông quạ khẽ run, đôi môi đỏ mọng mượt mà hằn rõ dấu răng vì bị cắn mạnh, mái tóc đen rối tung tản ra trên gối.
Tiêu Tùng Yến luồn những ngón tay thon dài vào mái tóc ấy, khẽ vén lên những lọn tơ mềm mại, nhẹ đặt vào lòng bàn tay.
Hắn cúi đầu đặt lên trán nàng một nụ hôn. Thẩm Ninh Âm nắm chặt lấy vạt áo hắn, đầu ngón tay trắng bệch, hốc mắt phủ mờ sương, giọng khẩn thiết đầy van nài: “Người cho họ ra ngoài đi, đừng để họ ở đây...”
Tiêu Tùng Yến bẻ cằm nàng, động tác lộ rõ sự ép buộc: “Họ đã đoạt người khỏi tay ta, vậy thì để họ tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe rõ, để họ nếm thử cảm giác đau thấu tâm can là như thế nào!”
Dứt lời, một tràng âm thanh xé rách vang lên, chiếc áo cuối cùng trên người nàng bị xé thành mảnh vụn, rơi lả tả đầy đất.
Thân thể Thẩm Ninh Âm run lên kịch liệt, dốc hết sức giãy giụa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT