Sa Sa nói: “Tớ mới không thèm đi nhé. Nếu không con mèo nhà tớ mà ngửi thấy mùi của con mèo khác thì nói không chừng sẽ tức giận mà kêu meo meo phát tiết đấy. Cậu không biết đâu, nó dỗi kiểu đấy thì sẽ gào mười mấy hai mươi phút không ngừng nghỉ. Nói chung là tớ sợ lắm rồi.”
Lộ Nam bật cười: “Cậu thế này, y như bị chồng quản ấy.”
“Biến đi!” Sa Sa hờn dỗi nói.
Tạm biệt Sa Sa, Lộ Nam xách hộp thức ăn thừa, thong thả đi bộ đến một công viên nhỏ gần đó.
Mục đích của cô không phải là để chơi với mèo, nên sau khi đặt hộp thức ăn vào một góc, cô định rời đi ngay.
“Em cho mèo hoang ăn như vậy sẽ khiến chúng mất cảnh giác, lỡ sau này có kẻ xấu đầu độc thì sao?” Một giọng nói vang lên từ phía sau, khác hẳn với tông giọng ấm áp, vui vẻ thường ngày, nghe có phần lạnh lùng.
Lộ Nam quay người: “Anh Kiêu?” Bọn anh không phải dự tiệc tối với Tổng giám đốc Dương rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT