Sân nhà không có chỗ trống, mọi người liền nhao nhao kéo đống lúa mạch đến sân tuốt lúa.
Trước khi tuốt lúa, sân tuốt lúa được tát một lượt nước, rồi dùng đinh ba cào ra một lớp đất tơi xốp, nhặt sạch đá vụn, cát sỏi, làm cho mặt đất nhẵn bóng, trải một lớp mỏng lúa mạch bó từ vụ thu hoạch năm ngoái lên, dùng con lăn qua lại mấy lượt, cho đến khi ép mặt đất nhẵn bóng mới thôi. Như vậy lúa mạch tuốt xuống, khi dọn dẹp sẽ không lẫn tạp chất khác.
Lý trưởng Tạ Lễ nói mấy ngày nữa có mưa, mọi người không dám chần chừ, không kể ngày đêm ở sân tuốt lúa để tuốt hạt. Tạ Kiến Quân còn dọn cả chăn đệm, cùng Phúc Sinh và mấy hán tử trẻ tuổi, trực tiếp ngủ lại ở sân tuốt lúa.
Đêm tối hòa nhã, trăng tròn như lưỡi câu.
Tạ Kiến Quân vung vụt mạnh mẽ, giơ cao lên, “đôm đốp đôm đốp” mà đập vào thân lúa mạch dưới chân. Hạt mạch căng tròn bỏ đi lớp vỏ khô xốp, rơi rụng xuống đất. Hắn đập một lát, liền dùng đinh ba lật một lượt thân lúa mạch, cứ thế lặp lại, không lâu sau đã thu được hơn nửa bao tải.
Gió đêm thổi qua, làm thân lúa mạch xào xạc rung động. Hắn lau mồ hôi trên trán, khuỷu tay chống lên cán vụt, quạt quạt cho mình. Bốn phía sân tuốt lúa đều vang lên tiếng “hự hự” bận rộn, mọi người đều đang gấp rút thu hoạch, chỉ sợ lúa mạch ngấm mưa, công sức gần nửa năm đổ sông đổ biển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT