Phần 26
Vân Hồ mím môi, ngượng ngùng cười cười, “Từ, từ trước cùng lão thợ mộc trong thôn, học, học qua một chút.” Khi đó cậu thường ăn không đủ no, đói đến mức khắp núi khắp đồng tìm đồ ăn, lão thợ mộc chân thọt tốt bụng, mỗi khi lên núi đốn củi thấy cậu, đều sẽ cho cậu chút thức ăn, khi thì mấy quả ngọt, khi thì bánh bao chay. Cậu cũng không ăn không trả tiền, giúp lão thợ mộc dọn dẹp đồ đạc, làm phụ tá, cứ như vậy, ở bên cạnh ông ấy lâu ngày, cũng học được chút nghề mộc, nhưng phần lớn đều là mấy thứ lặt vặt không đáng kể thôi.
Sau này, lão thợ mộc tuổi cao, chân cẳng không tiện, được con trai đón đi thị trấn hưởng phúc, những đồ nghề mộc đó liền đều để lại ở nhà, lúc đi còn đưa cho cậu một chiếc chìa khóa.
Cậu nếu rảnh rỗi liền đi giúp đỡ sửa sang nhà cửa, nhưng gả về Tạ gia sau, gần một năm cũng chưa thể đi qua, hôm nay mới đi quét dọn sân, đem những cái thước cuộn, cái bào tìm ra, cẩn thận lau một lần, để dành dùng khi làm bàn học.
“Bàn học có thể dùng được, chắc chắn,” lo lắng Tạ Kiến Quân chê, cậu đem những con thỏ con, người gỗ mà mình từng điêu khắc trước đây tìm ra, đây là những thứ cậu mang từ nhà mẹ đẻ đến, vẫn luôn giấu trong túi vải nhỏ, nhét dưới tủ, bình thường cầm như bảo bối, ngay cả khi dỗ Mãn Tể cũng chưa từng cho nó lấy ra ngắm nghía, “Cho, cho ngươi xem, đây đều là ta tự mình khắc.”
Khi nói lời này, trong mắt Vân Hồ vốn nhút nhát lại hiện lên một tia đắc ý, ngay cả thần sắc cũng tươi tắn hơn.
Tưởng tượng đây vẫn là lần đầu tiên Vân Hồ, cho phép mình bước vào lĩnh vực của cậu ấy, Tạ Kiến Quân trong tay nhéo con rối gỗ sống động như thật, trong lòng vui sướng lớn hơn cả kinh ngạc, hắn cười tán dương, “Tay nghề của ngươi thật sự là cực tốt, chỉ là hiện giờ lại muốn làm phiền ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play