Phần 20
"Nghe nghe nghe, nghe cái nãi nãi nhà ngươi." Liễu ca nhi quăng chiếc chày gỗ trong tay vào chậu, ném tung bồ kết bột dính đầy người Dương ca nhi.
Sắc mặt Dương ca nhi lập tức xanh mét, nín thở đang định phát tác, thì bị Liễu ca nhi chỉ vào mũi mắng xối xả, “Ngươi cái ngữ khí âm dương quái khí này cho ai xem đấy, ngươi ghét bỏ Vân Hồ gả phải thằng ngốc, nhưng người ta cái khẩu tử kia biết thương phu lang của mình, xuống đồng làm nông đa số đều là tự mình vác cuốc đi. Cái phu quân thông minh của ngươi đâu, vụ thu đậu nành, gặt lúa mạch sao chẳng thấy bóng dáng đâu, ngược lại lần nào cũng thiếu ngươi!”
Mọi người bên bờ sông đồng loạt cười ồ lên. Cái khẩu tử của Dương ca nhi là một kẻ lười biếng, ngày thường giặt giũ nấu cơm làm nông hầu như đều do một mình Dương ca nhi lo liệu. Theo lý mà nói, mọi người vốn đồng tình hắn, nhưng không chịu nổi Dương ca nhi lắm mồm, suốt ngày nói ra nói vào, chuyện gì cũng thích xen vào một chân, người trong thôn đều ghét hắn. Lúc này ngay cả ca nhi lúc trước cùng hắn cười nhạo Vân Hồ cũng không lên tiếng.
Dương ca nhi nói không lại, quay đầu lườm Vân Hồ một cái thật mạnh, tức giận bỏ đi.
Liễu ca nhi làm mặt quỷ với bóng lưng chạy trối chết của hắn, kéo Vân Hồ đang ngơ ngác đến chỗ giặt đồ của mình, “Này, Vân Hồ, ngươi cứ giặt ở đây, ta xem đứa nào còn dám nói bậy nói bạ ở đây.”
"Cảm... cảm ơn." Vân Hồ lắp bắp nói lời cảm tạ với Liễu ca nhi. Vừa rồi nếu không phải hắn giúp giải vây, bản thân mình nói năng vụng về như vậy, còn không biết phải làm sao cho xong chuyện nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT