“Vậy thì làm phiền ngài.” Tạ Kiến Quân ôn tồn khách khí nói, ném hai tiểu tử cho Lý Thịnh Nguyên ở hậu viện, bản thân an tâm, kéo Vân Hồ về nhà.
“Đêm qua ta còn tưởng ngươi chỉ nói chơi thôi chứ, ngươi không sợ tiểu tử hứng thú nhất thời à?” Vân Hồ nhận lấy quan bào hắn cởi ra, treo ngay ngắn lên giá.
“Hứng thú nhất thời cũng không sao, hắn mới từng tuổi này, trong nhà lại có thể gánh vác được, muốn học cái gì thì đi học, nếm thử nhiều thứ, ngược lại sẽ rõ ràng mình muốn cái gì, không phải chuyện xấu.” Tạ Kiến Quân không để tâm, kéo tiểu phu lang lại mép giường, “Ta người này khi nào nói chuyện không giữ lời chứ? Trừ một vài lúc nào đó…”
Nói lời này, ngón tay thon dài của hắn vừa lúc lướt qua sống lưng nhẵn nhụi của tiểu phu lang.
Thân mình Vân Hồ cứng đờ, lập tức khẽ đẩy hắn, “Đừng nháo, đang nói chuyện chính sự mà.”
Tạ Kiến Quân liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, Lý Thịnh Nguyên đang múa võ trong sân, khiến hai tiểu tử liên tục tán thưởng, lòng bàn tay nhìn đều đỏ cả.
Hắn chậm rãi rút tay về, thuận thế giữ chặt hai tay tiểu phu lang, đặt hắn lên giường, “Thật ra, Lý sư phụ là người ta mời đến để trông coi nhà cửa, đến bây giờ, Mãn Tể có lòng muốn tập võ, ta là huynh trưởng, tất nhiên phải ủng hộ, thứ hai, mùa xuân năm sau, ta e là phải ở lại Thường Đức huyện lâu dài, ngươi dẫn Đại Phúc ra ngoài, có người biết võ đi cùng trông chừng, ta bên ngoài cũng có thể yên tâm hơn chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play