Do đó, trước khi đi vào chủ đề dạy học, hắn hỏi trước xem các học sinh đã vào nghĩa thục một thời gian, có nhận xét gì về nghĩa thục không?
“Cơm ở Thiện Đường ăn ngon!” Một học sinh đứng dậy trả lời, khiến cả giảng đường cười vang liên tục, ngay cả Tạ Kiến Quân cũng cong khóe môi, trên má nở nụ cười hòa nhã.
“Thím ở Thiện Đường tay luôn run!” Lại một học sinh nói tiếp không ngừng nghỉ, nhất thời liền khiến cả giảng đường học sinh hưởng ứng.
“Lần trước thím ấy tổng cộng chỉ múc cho cháu ba miếng thịt, còn làm rớt mất hai miếng!”
“Cháu cũng vậy, một muỗng xuống, đĩa cháu không còn chút đồ ăn mặn nào cả!”
“Khó khăn lắm mới mong được ăn một bữa thịt gà, múc vào chén lại toàn khoai tây, xương gà cũng chẳng có!”
Trước đây, những học sinh được nhận vào đều là con nhà nghèo trong thành, Tạ Kiến Quân liền lập Thiện Đường, để bọn nhỏ buổi trưa được ăn no ở nghĩa thục, vì thế, hắn còn từng dặn dò người phụ trách Thiện Đường, không được bớt xén đồ ăn của họ, không ngờ, bất kể là kiếp trước hay hiện giờ, Thiện Đường này, đều không thoát khỏi mấy cô dì tay run.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT