Chương 17: Ta thật là có, trưởng thành kỳ mau tới!
Lê Đình mặc áo ngoài đi vào trong sân, Bạch Thiên Cảnh vẫn còn ôm chiếc gối mà hắn vừa ném vào mặt, đầy vẻ lên án đứng giữa sân trừng mắt. Tiểu hồ ly “sách” một tiếng: “Còn không phải vì ngươi xông vào làm ta giật mình? Gối đầu trả lại cho ta.”
Bạch Thiên Cảnh chỉ trỏ vào hắn: “Ngươi ném vào mặt ta! Đâu có huynh đệ nào như ngươi!”
Lê Đình nắm ngón tay hắn đặt lên mặt mình: “Huynh đệ tốt như vậy đây này – lần sau không được không gõ cửa đã vào.”
Hoa khổng tước bị sự mặt dày của hắn làm cho á khẩu không trả lời được, bất quá hắn đột nhiên xông vào quả thật không đúng, nhưng Bạch Thiên Cảnh biết đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn đi vào lúc đó thấy chín cái đuôi của Lê Đình đang nằm trong lòng Hứa Yến Thu!
“Ngươi sao lại để hắn ôm đuôi ngủ?” Bạch Thiên Cảnh rụt tay về, lẽo đẽo đuổi theo Lê Đình đang đi về phía bồn hoa: “Tuy rằng các ngươi vẫn luôn rất tốt, nhưng các ngươi tốt đến mức nào rồi? Ngươi còn chưa cho ta ôm đuôi bao giờ!”
“Đuôi của ta là để ngươi ôm sao?” Lê Đình thở dài, ngồi xổm bên bồn hoa ngắm những cây hoa non. Bạch Thiên Cảnh cũng ngồi xổm xuống theo, miệng không ngừng nói: “Là là là, ta trước kia cầu ngươi nhiều lần như vậy ngươi chính là không cho ta sờ một chút, lớn như vậy ta trừ đánh nhau có thể sờ hai cái, sao hắn lại có thể sờ được hết?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT