Hổ dữ còn không ăn thịt con, ai mà ngờ được người đàn ông gả vào Tư gia, sau khi tiểu thư ngoài ý muốn qua đời, không những nhớ thương số tiền tiểu thư để lại cho tiểu thiếu gia, bắt tay kẻ khác lừa gạt thì thôi đi, hắn còn cố ý ngược đãi đứa trẻ. Ông cụ Tư cũng bị gương mặt giả tạo của người đàn ông ta lừa gạt, vốn chẳng hề nghĩ tới cháu ruột của mình lại phải sống cuộc sống thảm thương như vậy. Mãi đến khi tiểu thiếu gia do suy dinh dưỡng mà ngã từ cầu thang xuống, sau khi điều tra ngọn ngành, chân tướng mới lộ ra.
Người cha lòng dạ hiểm độc của tiểu thiếu gia bị đuổi đi. Tiểu thiếu gia trải qua thời gian điều dưỡng, nhưng vì bị tổn thương tâm lý nặng nên mắc chứng sợ giao tiếp, không muốn gặp ai.
Ông cụ Tư không còn cách nào, đành tìm một đứa trẻ đến bầu bạn cùng cháu mình, cho ở lại biệt thự. Tư gia quyền thế ngút trời, ai mà không muốn tìm cách chen chân vào? Ông cụ chọn đi chọn lại, chẳng ai vừa ý, cuối cùng lại để mắt đến đứa cháu nội đang nghỉ dài hạn đến chơi — chính là Cố Triều Ngọc…
Ai…
Cố Triều Ngọc đến căn phòng ông quản gia chỉ định, vừa thu dọn đồ đạc vừa tiếp nhận thông tin về thân phận và ký ức trong thế giới này từ hệ thống. Hắn là cháu ruột của lão quản gia Tư gia, được ông cụ Tư đích thân chọn làm quản gia riêng cho trung tâm của thế giới này, năm nay 17 tuổi.
Quản gia riêng.
Đây quả là một thân phận tiện lợi, không chen chân quá sâu vào tuyến chính cốt truyện, nhưng có thể ở bên vai chính, kịp thời thu thập giá trị lệch chuẩn của trung tâm.
Giá trị lệch chuẩn của trung tâm — nghe tên là hiểu — chính là khoảng lệch giữa cốt truyện thực tế xảy ra và cốt truyện do Chủ Thần định sẵn, cũng như những sai lệch trong tính cách của vai chính. Thu thập giá trị lệch chuẩn là phần quan trọng nhất để ổn định thế giới. Ngoài ra, còn có nhiệm vụ dẫn dắt, và vai trò nhân vật phụ trợ.
Những người thực hiện nhiệm vụ như bọn họ còn tự giễu gọi mình là “công cụ muôn đời”, vì phần lớn toàn đóng vai người bên cạnh, việc nhiều, lương thấp.
【Ký chủ, ngài đã sẵn sàng tiếp nhận cốt truyện chính của thế giới chưa?】
Hệ thống bay quanh Cố Triều Ngọc mấy vòng, trong lòng thầm khen ký chủ nhà mình đúng là đẹp trai ghê, hắc hắc.
Cố Triều Ngọc không biết một cái máy móc cầu cũng có thể mê trai đẹp. Anh kéo rèm cửa sổ ra, ánh nắng rọi vào chói mắt khiến anh phải nheo mắt lại:
“Chuẩn bị rồi.”
Vì đây là lần đầu anh làm nhiệm vụ, nên hệ thống phân phối một thế giới nền khá đơn giản: bối cảnh truyện thanh xuân vườn trường, chữa lành.
Trung tâm — Tư Tinh Nhiên — từ nhỏ bị chính người thân cận ngược đãi tổn thương, tự khép kín bản thân, luôn cảnh giác với tất cả những ai đến gần mình. Đa nghi, nhạy cảm, trong lòng như khóa thêm bao lớp, ngoài còn bọc đầy gai nhọn.
Nữ chính — Triệu Xu — xuất hiện lần đầu khi còn rất nhỏ.
Khi đó Tư Tinh Nhiên bị chính cha mình sắp đặt người bắt cóc để ép hỏi mật mã két sắt mẹ để lại. Tình cờ thiếu nữ Triệu Xu đi ngang, giúp cậu thoát khỏi bọn bắt cóc và báo cảnh sát.
Nhiều năm sau, khi Tư Tinh Nhiên trưởng thành, hai người gặp lại. Triệu Xu bị “bạn tốt” nhờ vả gửi hộ thư tình cho Tư Tinh Nhiên. Cô ngây thơ nghĩ chỉ giúp đưa thư, nào ngờ trên thư lại ký tên cô. Người nhờ vả thì đứng đợi cảnh cười nhạo, vì Tư Tinh Nhiên tuy đẹp trai nhưng tính cách vô cùng ác liệt, cực kỳ cay nghiệt với những ai dám tiếp cận mình.
Nhưng mọi chuyện không diễn ra như bọn họ mong đợi. Triệu Xu — người “gửi nhầm” thư — không khiến Tư Tinh Nhiên thấy giả dối, mà ngược lại còn làm cậu nhớ ra cô chính là người từng cứu mình. Thế là cậu nhận thư tình, rồi thuận theo mà nảy sinh tình cảm.
Triệu Xu hơi ngơ ngác, còn Tư Tinh Nhiên nhờ tình yêu mà dần chữa lành vết thương. Sau bao sóng gió, nam phụ lui xuống, hai người đính hôn khi tốt nghiệp cấp 3, tốt nghiệp đại học thì kết hôn.
Cố Triều Ngọc trong chuyện này chủ yếu là xoay quanh tích đủ giá trị tín nhiệm, rồi chờ đến lúc Tư Tinh Nhiên dẫn Triệu Xu về nhà, hớn hở nói một câu:
“Thiếu gia trước nay chưa từng dẫn cô gái nào về, đã lâu rồi mới thấy cậu ấy cười như thế.”
Quá hoàn hảo!
Một nhiệm vụ đơn giản như vậy, không lấy S cấp thì đúng là lãng phí.
Lấy đủ tích điểm đổi tâm nguyện, đã gần ngay trước mắt.
Giá trị tín nhiệm.
Cố Triều Ngọc lôi giấy bút từ vali ra, viết ba chữ này, rồi bắt đầu lập kế hoạch. Anh chưa từng chăm sóc trẻ con, nhưng chính anh từng được người khác chăm sóc. Dù chưa từng ăn thịt heo, chẳng lẽ chưa từng thấy heo chạy? Tư Tinh Nhiên giờ chỉ là đứa trẻ 9 tuổi, bị cha ruột ngược đãi suốt 3 năm, chưa từng trải qua tuổi thơ hạnh phúc, thật sự rất tội nghiệp.
“Ba Sáu, ngươi thấy ta tối nay đến kể chuyện ru ngủ cho nhóc đó, dỗ nhóc đó ngủ được không?”
Hệ thống 666 hơi sững một chút, mới hiểu ra “Ba Sáu” là gọi mình, hai đường vạch tạo thành đôi mắt máy chớp chớp:
“Tôi thấy ý này hay đấy! Ký chủ thật thông minh!”
“Vậy à?”
Cố Triều Ngọc cười tươi, dắt hệ thống lắc lắc, suýt chút nữa khiến nó báo lỗi.
Hắn còn tưởng hệ thống chỉ là kiểu máy lạnh lùng nói mấy câu kiểu “Vâng”, “Đã rõ”, ai ngờ còn đáng yêu như vậy, còn biết khen ký chủ. Bị khen “thông minh” một câu mà mặt cũng hơi nóng lên.
Thu dọn xong xuôi, trải giường chiếu đâu vào đấy, Cố Triều Ngọc rời phòng, tính đi làm quen địa hình biệt thự trước đã.
Phải nói, sau khi tiếp nhận ký ức nhân vật, anh thật sự bị sự phô trương của Tư gia làm cho choáng váng. Biệt thự 4 tầng, nhưng diện tích to bằng khu giảng đường đại học của anh. Qua cửa sổ nhìn ra ngoài, mảnh đất rộng lớn hoang vu kia chắc trước kia là biển hoa. Gọi là tiểu trang viên cũng chẳng quá lời.
Cố Triều Ngọc trước khi trở thành người làm nhiệm vụ vốn cũng là phú nhị đại, chỉ là không được sủng ái, ở nhà cũ cũng chẳng về mấy lần.
‘Ba Sáu, nếu ta lạc đường ở đây, ngươi giúp ta được không?’
【Đương nhiên rồi~】
Để chứng minh mình hữu dụng, 666 lập tức chiếu ra một tấm bản đồ ba chiều của biệt thự từ đỉnh máy.
"Trung tâm ở phòng nào? Ta qua chào hỏi trước."
Lúc nãy chưa kịp chào, đứa nhỏ đã chạy mất, ngại quá.
666 liền đánh dấu đỏ một phòng trên bản đồ:
【Chỗ này. Ký chủ đi thẳng thêm 5 phòng nữa, phòng có tấm biển gỗ nhỏ treo trước cửa đó.】