Từ lời nói vừa rồi của Yến Vọng Thư, Cố Triều Ngọc đại khái đã suy đoán ra tình huống ngay lập tức. Hình như Yến Vọng Thư đã tạo ra một thân thể cho cậu từ tàn hồn này, kết quả là sau khi có được thân thể, cậu liền lập tức quyết định rời bỏ Yến Vọng Thư. Chuyện này hoàn toàn không thể chỉ dùng mấy từ đơn giản như tá ma giết lừa* mà miêu tả được… Hiện tại, Yến Vọng Thư đang cầu xin cậu đừng vứt bỏ mình.
*Tá ma giết lừa: Lợi dụng xong thì vứt bỏ, bạc tình vô nghĩa.
Đương nhiên, người bình thường khi cầu xin thì không thể nào lại đi cầm dây rối, Cố Triều Ngọc cũng không biết việc mình từ chối hay không từ chối thì kết quả sẽ khác nhau như thế nào, “Yến Vọng Thư, ngươi đang bị mê hoặc, hiện tại tất cả đều chỉ là ảo cảnh!” Cuối cùng cũng thốt ra lời này, Cố Triều Ngọc thở phào nhẹ nhõm.
Ai ngờ biểu cảm của Yến Vọng Thư lại như chẳng hề nghe thấy, chỉ lặng lẽ chăm chú nhìn cậu, rồi hỏi một câu: “Vậy vị tôn giả mà ngươi gọi là hiện thực đó, liệu có rời bỏ ta không?”
Cố Triều Ngọc khựng lại, câu hỏi này rất khó để cậu đưa ra một lời khẳng định chắc chắn. Dù là theo tuyến cốt truyện hay những biến cố rối rắm khác, tất cả đều không phải do cậu quyết định. Nhưng sự khựng lại này đã bị Yến Vọng Thư hiểu thành câu trả lời “sẽ rời đi”.
“Tôn giả, ta thích ngươi.” Đột nhiên y nói ra câu này.
Cố Triều Ngọc còn chưa kịp phản ứng, lại thêm một câu: “Tôn giả, ta thích ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play