“Ừ, rất ít thấy.”
Khóe môi Yến Vọng Thư khẽ cong lên, nở một nụ cười không hề mang chút công kích, giống như chú nai con trong rừng sâu không vướng bụi trần, đôi mắt trong veo, khiến ai nhìn cũng không thể cho rằng thiếu niên này có thể thản nhiên nói dối.
An Thiếu Ngự đối với vị tiểu thiếu chủ nhà họ Yến này cũng không có ấn tượng xấu, so với kẻ độc ác thì một người quá mức lương thiện vẫn tốt hơn nhiều. Hắn cũng đã nghe ít nhiều lời đồn, như chuyện mấy năm nay Yến Vọng Thư gặp nhiều bất hạnh. Thế là hắn chủ động tìm đề tài, “Ngươi sau này chắc cũng muốn vào Lâm Cốc Dục chứ? Khi ấy chúng ta có lẽ sẽ trở thành đồng môn. Hiện tại ngươi đã luyện khí tầng mấy rồi? Tầng bốn hay tầng năm?”
“Tầng bảy.”
Yến Vọng Thư cùng An Thiếu Ngự sóng vai bước đi, một hỏi một đáp, không khí xem như hòa hợp.
Phía sau, An Miểu lại kêu lên, không tin nổi mà nói: “Tầng bảy?! Ba tháng trước ngươi mới vừa kiểm tra ra căn cốt thôi mà, giờ đã tầng bảy tầng rồi sao?!”
“Rất lợi hại à?” Yến Vọng Thư đối với sự tiến bộ của mình cũng không có cảm giác rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT