Du Văn Cẩn không quá hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Cố Triều Ngọc, nhưng điều này cũng không cản trở hắn nghe ra được sự kháng cự trong đó. Từ giữa lời nói rút ra kết luận: “Triều Ngọc không thích nơi này sao?”
Sự trầm mặc ngắn ngủi trôi qua, “Vậy có muốn ở tại Phượng Nghi Cung không? Những cung điện khác vẫn chưa tu sửa xong.”
Cung điện chưa tu sửa? Lấy lý do này nghe giống như chuyện phòng biệt thự chưa dọn dẹp ở thế giới kia, không đáng tin chút nào. Cố Triều Ngọc có phần cố ý nhấn mạnh mà hỏi dò: “Tại sao ta nhất định phải ở trong cung điện của phi tần?”
Du Văn Cẩn trong chuyện này lại đặc biệt kiên trì: “Bởi vì ngươi là của ta.”
Dưới ánh mắt phức tạp đầy bất lực của Cố Triều Ngọc, hắn lại miễn cưỡng sửa miệng, “Ta là của ngươi.”
Rõ ràng đây là loại ép mua ép bán. Dù không muốn, Cố Triều Ngọc cũng không có quyền từ chối. Cậu lười tranh cãi tiếp, chỉ lắc cổ tay với sợi xích, “Cởi ra.”
“Không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT