Ước chừng nửa canh giờ trôi qua, Cố Triều Ngọc rời khỏi Đồng Tâm điện. Cậu có chút hoảng hốt, nghĩ đến những chuyện mình vừa trải qua vẫn cảm thấy quá mức. Trước kia cậu đã thấy bản thân không thể nhìn thấu Du Văn Cẩn, giờ thì ý nghĩ đó lại càng thêm kiên định.
Cố Triều Ngọc nghĩ thầm trong đầu, hỏi 666 để tìm kiếm đáp án: “Ngươi nói hắn rốt cuộc là ghét ta, hay là…”
【 Dữ liệu phân tích cho thấy: một người đầu óc bình thường sẽ không chủ động yêu cầu người mình ghét cắn mình. 】
Không sai, giống như để yêu cầu Cố Triều Ngọc tuân thủ lời hứa trước đó, Du Văn Cẩn đã cởi quần áo, để lộ dấu răng rõ ràng trên vai, để Cố Triều Ngọc cắn thêm một dấu mới vào chỗ đó. Đương nhiên, lúc đó Du Văn Cẩn còn “chu đáo” đưa ra hai lựa chọn: một là hắn cắn Cố Triều Ngọc, hai là Cố Triều Ngọc cắn hắn.
Bị cắn thì đau, Cố Triều Ngọc thật sự lo lắng với trạng thái không bình thường của Du Văn Cẩn, sợ hắn xuống tay không nhẹ, nên đành chọn phương án sau.
Chuyện tạm thời đến đây là kết thúc, Cố Triều Ngọc còn phải đi làm việc mà Du Văn Cẩn giao phó – an bài người đến tố giác với Hoàng hậu, để Hoàng hậu ra tay với Tam hoàng tử. Nhị hoàng tử chân đã hoàn toàn tàn phế, tính cách thay đổi lớn, động một chút là nhục mạ kẻ dưới, oán trời trách đất… khiến trong cung đầy rẫy tiếng oán than.
Còn mẫu thân của gã là Hoàng hậu thì ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, đau lòng đến mức hận không thể móc tim róc xương Quý phi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play