Hôm nay đến đây, Cố Triều Ngọc dự định sẽ triệt để quán triệt hình tượng biến thái, cho nên cậu không tiếp tục giả bộ nói mấy lời kiểu như không thích nữa, mà chỉ khẽ cong môi cười:
“Thích hay không, còn phải xem biểu hiện của điện hạ mới biết được.”
Nói xong, cậu đứng dậy, nhưng không phải định rời đi, mà là ngồi hẳn lên người Du Văn Cẩn, hai tay chống bên cổ hắn, cúi người xuống:
“Ít nhất, gương mặt điện hạ vẫn hợp với khẩu vị của ta.” Cậu còn cố tình chừa lại cho mình một đường lui.
Du Văn Cẩn thì rất an phận nằm yên tại chỗ, thậm chí còn đặt tay lên đùi Cố Triều Ngọc, tạo ra chút tác dụng cố định nhỏ nhoi, để mặc cho Cố Triều Ngọc vuốt ve mặt mình, biểu hiện ngoan ngoãn phục tùng như một con cừu non ngây thơ.
Nói thật, Cố Triều Ngọc cũng không biết bước tiếp theo nên làm gì để thể hiện sự biến thái của mình, nhưng bộ phận nào đó của người dưới thân vẫn đang trong tình trạng trần trụi lại phản ứng quá rõ ràng, khiến cậu đang ngồi trên cảm thấy có chút lúng túng không biết xử trí ra sao, vì vậy cậu cọ nhẹ hai cái để điều chỉnh tư thế.
Kết quả lại nghe thấy một tiếng rên khàn khàn đầy ái muội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play