Tiểu Hỉ Tử thấy Du Văn Cẩn không nói gì, liền tiếp tục: “Các hoàng tử khác ít nhất cũng có hai trắc phi.” Dù là Tam hoàng tử cả ngày quấn lấy Cố Triều Ngọc, dường như chỉ một lòng say mê y, thì cũng vẫn có thiếp thất, thông phòng.
Nếu tuyển trắc phi, thì chắc chắn không thể tiếp tục ở lại trong hoàng cung cư trú, mà phải ra ngoài lập phủ. Hiện tại Du Văn Cẩn đã sớm không còn phải lo lắng về vấn đề tiền bạc, muốn lập phủ thì cùng lắm chỉ là phiền toái một chút, vậy mà hắn hoàn toàn không thể hiện chút ý muốn nào về chuyện đó.
Du Văn Cẩn quả thật chưa từng nghĩ đến chuyện này. Hắn khẽ nâng lông mày, thần sắc khó hiểu: “Ta làm sao có thể đi tìm vương phi?”
Tiểu Hỉ Tử không hiểu được ý tứ trong lời nói ấy: “Điện hạ tại sao lại không thể tìm vương phi?”
Du Văn Cẩn xem như chuyện hiển nhiên nói: “Ta đã có Triều Ngọc rồi.”
Tiểu Hỉ Tử nhất thời nghẹn lời: “……” Ngài mà nói câu này, Cố công công có biết không? Mấy năm trước, Tiểu Hỉ Tử vẫn luôn có địch ý rất lớn với Cố Triều Ngọc, nhưng sau đó cậu ta phát hiện Cố Triều Ngọc không hề làm chuyện gì hại đến điện hạ nhà bọn họ. Nhiều nhất chỉ là nhéo mặt người ta, nói đôi ba câu âm dương quái khí, nhưng điện hạ nhà bọn họ lại biểu hiện khiến người ta không khỏi nảy sinh nghi ngờ.
“Cố công công sẽ không quản chuyện này đâu.” Tiểu Hỉ Tử kết luận như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT