Nếu không phải Cố Triều Ngọc biết rõ tiểu tử này là một kẻ tâm địa hiểm độc, ngoài mặt ngoan ngoãn, thì e rằng thật sự đã bị hắn lừa gạt rồi. Nhìn Du Văn Cẩn trước mặt một cái : vóc dáng thấp hơn cậu nửa cái đầu, thân thể vì không được chăm sóc mà trở nên gầy gò quá mức, ngẩng lông mi lên, đôi mắt đen bóng ngơ ngác nhìn chằm chằm cậu.
Cố Triều Ngọc trong lòng giằng co một chút với thiết lập nhân vật của bản thân, không biết nên bắt đầu từ đâu mới thích hợp, dứt khoát nói thẳng vào chính sự:
“Điện hạ, hôm nay ta tìm cho ngươi một vị mẫu phi.”
“Ai cơ?” Du Văn Cẩn sững người.
Cố Triều Ngọc kéo một sợi tóc của Du Văn Cẩn, để nó quấn vài vòng quanh ngón tay, “Thuần Tần nương nương là người nhân hậu, chắc chắn sẽ chăm sóc ngươi chu đáo. Nhưng chuyện này cuối cùng có định ra được hay không, vẫn phải xem ý của Hoàng thượng. Không biết điện hạ có hài lòng không?”
“Đa tạ Cố tổng quản.” Giọng Du Văn Cẩn nghe có chút khô khốc, trên mặt cũng hơi lúng túng, “Ta nên cảm tạ công công như thế nào mới phải đây?”
Thật lòng mà nói, Cố Triều Ngọc chỉ hy vọng hắn đừng quá lễ nghĩa như vậy:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play